Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3202:

Trong toàn bộ cái Vũ Thành này, mấy ai có thể làm được điều ấy?”

“Quả thật không nhiều”

Tân Ý Hàm tiếp lời.

“Đặc phái viên, mấy nhân vật lớn ở Long Môn, người nhà họ Long…”

“Trừ những người đó ra, không còn ai khác vào đây nữa”

Bùi Nguyên Minh nghe vậy, thản nhiên nói: “Những nhân vật lớn ở chốn Long Môn này, tính cả tôi à?”

Tân Ý Hàm cười khổ một tiếng nói: “Cậu Bùi, anh cảm thấy thế nào?”

“Thế mới nói, kể một ngàn nói một vạn, tất cả chứng cứ tại hiện trường, đều hướng về phía tôi sao?”

Bùi Nguyên Minh cười cười.

“Chỉ có điều, ngoại trừ những chứng cứ nói bóng nói gió này, không có chứng minh nào có thể xác thực được chuyện này là do tôi làm đúng chứ?”

Tân Ý Hàm nheo mắt nói: “Cậu Bùi, phiền phức nó nằm ở điểm này đấy”

“Mặc dù không có chứng cứ xác thực có thể chứng minh chuyện này là do chúng ta làm, nhưng mà cũng không có.

chứng cứ để chứng minh chuyện này không phải chúng ta gây nên.”

“Vì vậy, hôm nay chỉ cần sơ xẩy một chút thôi, cái oan ức này, chúng ta lãnh đủ”

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, nhìn về phía nhà họ Long, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Thủ đoạn không tồi nhị, vì để giết tôi, mà ngay cả chó mình nuôi cũng có thể nhẫn tâm đạp chết…”

Tân Ý Hàm thuận theo ánh mắt của Bùi Nguyên Minh nhìn sang, ngay sau đó toàn thân khế run một chút, nói: “Cậu Bùi, ý anh là, Long Thương Húc..”

“Tên họ Bùi kia! Cậu vậy mà còn dám vác mặt tới hiện trường à!?”

Trước khi Bùi Nguyên Minh bản luận xong với Tân Ý Hàm, không biết ai đã phát giác ra Bùi Nguyên Minh tới, lúc này liền được một đám người đi ra từ trong gia trang của nhà họ.

Hùng Dẫn đầu đám người ấy, là người đứng đầu gia tộc nhà Long, Long Sơn Đoàn.

Mặc dù trên khuôn mặt ông ta còn có thể nhìn thấy hai vết dấu tay mờ mờ, nhưng bởi bên cạnh lại mang theo không ít cao thủ, điều này khiến cho lão già họ Long thua kém hơn Bùi Nguyên Minh này, ngay bây giờ đây cảm nhận được sâu sắc cái cảm giác hất hàm sai khiến người khác.

Ông ta nhanh chân đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, hung ác nói: “Bùi Nguyên Minh, phong cách hàng sự của cậu quá đỗi độc ác rồi đấy!”

“Cậu chẳng những giết Long Sa Vực, Hùng Nguyên Hóa, bây giờ, chỉ vì Hùng Hạo Nam có xích mích với cậu, mà cậu cứ thế diệt sạch cả nhà họ Hùng luôn sao!”

Cậu là hung thủ giết người!”

“Cậu đáng chết vô cùng!”

Nói đến đây, Long Sơn Đoàn chỉ vào Bùi Nguyên Minh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lên! Tất cả mọi người cùng tiển lên! Bắt sống tên hung thủ này cho lão!”

Đám người phía sau lưng Long Sơn Đoàn nghe v; thế hung hăng tiến lên, muốn bắt Bùi Nguyên Minh và Hàm lại Mặt mũi Tân Ý Hàm tối sầm lại, lập tức vung tay lên, liền gặp được mười mấy người đệ tử của Chấp Pháp Đường Long Môn đi ra, ngăn cản lại đám người kia.

“Làm càn!”

“Long Sơn Đoàn, ông tốt nhất nên giữ cái miệng sạch sẽ một chút”

“Cậu Bùi là đường chủ của Chấp Pháp Đường Long Môn, quyền cao chức trọng!”

“Sự tình vẫn chưa giải quyết rõ ràng, chưa có chứng cứ xác thực, các người không có tư cách nói ngài ấy là hung thủ!”

“Nếu như tùy ý bôi bác, đổ tội lung tung như vậy, đừng trách tôi động thủ vô tình.”

Khi đang nói chuyện, cô lại nhìn chãm chäm Long Sơn Đoàn, lạnh lùng nói: “Ông Long, nếu như ông không có bất kỳ chứng cứ nào”

“Vậy thì chuyện hôm nay, ông nhất định phải xin lỗi!”

“Nếu không thì việc này không xong đâu!”

Giờ phút này, Tân Ý Hàm vô cùng mạnh mẽ tiến lên phía trước, một bước xông lên đạp người đàn ông vừa mới dẫn đầu lúc nãy ngã ra mặt đất.

Tình huống này khiến cho bọn người Long Sơn Đoàn vô cùng tức giận.

Bọn họ không nghĩ tới, cái dạng một mẫu ba phần đất như Tân Ý Hàm, thế mà dám can đảm phách lối, bá đạo đến cái mức độ này.

“Chứng cứ?”

Nhìn cảnh này, sắc mặt của Long Sơn Đoàn càng khó coi, hung hãng nhìn Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Chuyện đã đến mức này rồi, còn cần chứng cứ nữa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK