Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2809
Động tác trên tay Bùi Văn Lâm đơ cứng, tách trà trên tay cũng không đưa sang tiếp được nữa.
Ông ta chớp mắt nhìn Bùi Văn Cẩn, cười khổ một tiếng: “Xem ra em Tư của tôi làm môn chủ đã lâu nên không còn tình cảm anh em nữa”

“Người ta nói nhà quyền thế không có thân tình, trước đó tôi còn không tin, nhưng bây giờ tôi tin rồi.”

Bùi Văn Cẩn lạnh lùng nói: “Anh Ba, có việc cứ nói thẳng, không cần lãng phí thời gian của tôi”. Bùi Văn Lâm không ngờ Bùi Văn Cẩn không chừa mặt mũi cho mình như vậy, ông ta lưỡng lự một lúc rồi nói:
“Chắc anh Hai đã gọi điện cho em rồi”
“Thả con anh ra đi”.
Bùi Văn Cẩn lạnh lùng nói: “Dựa vào cái gì?”
“Nó là con của anh, mặc dù nó làm sai nhưng tội nó không đáng chết. Tuy nói do chấp pháp đường phụ trách, nhưng nếu có một câu nói của em, chấp pháp đường dám không nể mặt sao?”
“Thế hệ sau của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas của chúng ta không có nhiều con trai, Bùi Cửu Phong cũng chỉ là một người trong số ít đó.
Anh không muốn tương lai tốt đẹp của con trai mình bị hủy như vậy được.”
“Còn nữa, nếu em cần, anh có thể để nó sang làm con thừa tự của em bất cứ lúc nào. Dù nói thế nào đi nữa, nó cũng là cháu trai của em. Mọi người đều là người một nhà, hà cớ gì phải bức tử một người vậy chứ?”
“Quan trọng nhất là, sự an toàn của nó có thể giữ được sự ổn định cho Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng ta. Trong thế hệ trẻ sau này, chỉ có Bùi Cửu Phong mới so được với Bùi Cửu Thiên. Nếu không còn Bùi Cửu Phong, cụ bà chắn chắn sẽ đặt hết mọi kỳ vọng lên Bùi Cửu Thiên.
“Nếu thật vậy thì ngày mà em mất chỗ cũng không còn xa nữa”
Vẻ mặt Bùi Văn Lâm thành khẩn, tựa hồ như vậy là đủ để thuyết phục được Bùi Văn Cẩn.
“Đừng nói với tôi là anh không có mục đích”
Bùi Văn Cẩn hờ hững, nói thẳng.
“Muốn tôi thả người cũng được, tôi cũng không thể không nể mặt anh Hai. Nhưng tôi còn muốn hỏi anh một câu, anh định trả cái giá là gì?”
Bùi Văn Lâm sửng sốt, không ngờ được Bùi Văn Cẩn sẽ đưa ra yêu cầu này. Cái này hình như không giống với tính cách và con người của Bùi Văn Cẩn.
Nhưng Bùi Văn Lâm cũng biết đây là cơ hội khó có được, bèn lập tức ngẩng đầu và nói với Bùi Văn Cẩn: “Em Tư này, chỉ cần em có thể thả con của anh ra, anh nguyện trả giá bằng tất cả những gì anh có thể.”
“Đưa cho tôi những tài liệu anh đang nắm giữ, chính là bản mà anh chuẩn bị cho cậu Bùi để mang đến cho chúng tôi. Còn nữa, phải là phần tài liệu đầy đủ”.
Bùi Văn Cẩn khá bình tĩnh, vốn không quan tâm tới sự biến đổi lớn trên mặt của Bùi Văn Lâm. “Đưa tài liệu cho tôi, tôi thả Bùi Cửu Phong! Không chỉ có như thế, tôi cũng sẽ để cho nó phục chức”
“Bởi vì điều tôi muốn bây giờ, chính là chân tướng”
Bùi Văn Lâm im lặng hồi lâu, một lát sau ông ta mới ấn điện thoại, rất nhanh sau sau đó có người tới đưa cho một cái hộp carton.
Bên trong là có rất nhiều hồ sơ, còn có các loại tài liệu ảnh, nhưng vì để lâu nên mấy thứ này đều bốc lên mùi hôi mốc.
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn sang bên này, những thứ này xuất hiện, chứng tỏ giao dịch trước đó giữa anh và Bùi Văn Lâm là hoàn toàn không có khả năng.
Cùng lúc đó, Bùi Nguyên Minh nhìn sang Bùi Văn Cẩn vài cái. Thật rõ ràng, đối thoại sáng nay giữa anh và Bùi Văn Lâm đều đã bị người khác được truyền đến tại Bùi Văn Cẩn không sót một chữ.
Chỉ có thể nói Bùi Văn Lâm đúng là ăn hại, có mấy người tâm phúc cạnh mình mà còn không biết có bao nhiêu người là gián. điệp hay trinh thám.
Dưới tình huống này, Bùi Văn Lâm có cáo già cũng không làm gì hơn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK