Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1919:

Bên trong cánh cửa là một không gian trống trải, ở giữa đặt một cái lôi đài to.

Bốn phương tám hướng đều đầy ghế ngồi, khiển người ta cảm thấy như sân vận động nhỏ.

Hai bên có mấy trăm người có mặt, tụ lại cùng một chỗ gân ngàn người, cãi nhau, cộng thêm hai bên vốn đứng về phía đối lập, lại càng khiến nơi này giống như thùng thuốc súng sắp dẫn đốt.

Mà lúc này ở trên lôi đài có không ít vết máu, hẳn là hai bên đã đánh mấy trận.

Mà trên lôi đài, hiện giờ có hai người đang giao đấu.

Một bên dùng đường đao, một bên thì dùng trường kiếm, lúc hai người giao đấu đao kiểm chạm nhau, không ngừng lóe lên tia lửa.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn qua, thì thấy rõ người trên lôi đài là Ngô Kim Hổ.

Vị vua giới hắc bạch Đà Nẵng ngày thường có vẻ nhố nhăng, nhưng lúc này vừa ngậm điếu thuốc, vừa vung đao.

Đao pháp của anh ta là tỉnh hoa của Đường Đao Doanh, không có bất cứ đẹp đẽ gì, chỉ có nhanh vô tận.

Đối diện cũng là một cao thủ, nhưng ở trước mặt Ngô Kim Hổ không ngừng lùi về sau.

Loại chém giết này rất hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Mà ở hai bên lôi đài, lần lượt có hai bên đứng đối lập.

Một bên là Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên.

Nhưng lúc này trên đầu Tần Ý Hàm quấn băng vải, cả người nhìn có chút chật vật, giống như là trong tình huống bất đắc dĩ, mới bảo Ngô Kim Hổ ra tay.

Một bên khác là Uông Vĩ Thành trên mặt xuất hiện nụ cười thản nhiên.

Tần Ý Hàm giống như ước định bị thương, không thể tự mình ra đấu.

Lúc này tuy Ngô Kim Hổ hoành hành ngang ngược trên lôi đài nhìn có vẻ lợi hại, nhưng dưới cái nhìn của Uông Vĩ Thành, anh ta không kiên trì được lâu.

Bên Tần Ý Hàm, đáng cho Uông Vĩ Thành nhìn một cái cũng chỉ có mình Tần Ý Hàm mà thôi, những người khác lợi hại tới mấy cũng không có tư cách này.

Mà đám nữ đệ tử ở giữa sân thì luôn nhìn Ngô Kim Hổ, có cảm giác sắp phạm vào mê trai.

Bùi Nguyên Minh nhìn vài lần, trên cơ bản có thể chắc chăn, hẳn là Ngô Kim Hổ có thể đánh thẳng được đối phương.

Nhưng mà không biết Hùng Tứ Hải đại tướng đứng đầu của Uông Vĩ Thành có tới đây không.

Nếu người này xuất hiện, có lẽ Ngô Kim Hổ không phải là đối thủ.

Dù sao Ngô Kim Hổ ở Đường Đao Doanh hơn một năm là xuất ngũ, chỉ học được chút da lông.

Đổi lại là những người khác của Đường Đao Doanh tiến đến, Bùi Nguyên Minh đều cảm thấy không có vấn đề gì.

Nhưng Ngô Kim Hổ mà nói, có lẽ lúc đấu với Hùng Tứ Hải sẽ bị thua.

Tầm mắt Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua một vòng, một lát sau anh hơi sửng sốt, bởi vì anh thấy được giữa sân còn có một người gần như khó có thể xuất hiện.

Uông Linh Đan!

Ngoại trừ Uông Linh Đan ra, Kim Tuyết Ngọc cũng đến đây.

Trong trường hợp tối nay, theo lý mà nói, Uông Linh Đan không nên xuất hiện, nhưng cô ta lại đến đây, chuyện này khiến Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.

“Bùi Nguyên Minh? Sao anh lại tới đây?”

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh kinh ngạc, đồng thời Uông Linh Đan cũng chú ý tới anh, tiến lên trước.

“Tình huống gì thế này?”

Tối nay lúc Bùi Nguyên Minh tỉnh ngủ, không nhìn thấy được Uông Linh Đan, vốn cho rằng cô ta đi ra ngoài giải sầu hoặc ăn cơm, nhưng không thể ngờ tới cô ta lại xuất hiện ở đây.

Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ nói: “Ba gọi cho tôi vài cuộc điện thoại, bảo tối nay tôi nhất định phải có mặt”

“Hơn nữa ông ấy còn bảo tôi hẹn Chân Vũ Long đi cùng”

“Bùi Nguyên Minh, tôi vốn cho rằng anh đã bị Chân Vũ Long…”

Bùi Nguyên Minh hiểu rõ, Uông Vĩ Thành cảm thấy tối nay chính là thời khắc vinh quang nhất trong cuộc đời ông ta, trực tiếp lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.

Vì thế cho dù sáng nay có xung đột với Uông Linh Đan, ông ta cũng hi vọng Uông Linh Đan xuất hiện, bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể bày ra uy nghiêm của người làm ba.

Hay là nói, đây là một loại uy hiếp đối với Uông Linh Đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK