Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1624:

“Một tên ở rể bị đuổi ra khỏi nhà, vậy mà ông còn muốn thu nhận cậu ta! Muốn gả con gái cho cậu tai”

“Triệu Quốc Thái, tôi sợ ông bị nhiễm bệnh rồi! Bệnh thần kinh!”

Triệu Quốc Thái lạnh lùng nói: “Thanh Hạm và thằng bé là thanh mai trúc mã, năm đó hai nhà đã đính hôn bằng miệng, tôi chỉ thực hiện hứa hẹn mà thôi, làm sao? Không được à?”

“Ông…

Lý Tú Quyên tức tới mức không thở nổi, ngồi trên ghế trừng Triệu Quốc Thái, biểu cảm ước gì có thể xé nát ông ta ra.

Triệu Thanh Hạm nhíu mày thật chặt, lại có thêm chút phản cảm đối với Bùi Nguyên Minh.

Cái tên này ngoại trừ khoác lác ra thì là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

Càng vì anh mà ba mẹ vẫn luôn hòa thuận, vậy mà cãi nhau thành như thế.

Nói không chừng mẹ sẽ bị tức nằm viện mất.

Còn nữa, anh Uông cũng bị tức rời đi, kế tiếp còn không biết phải làm sao bây giờ…

Nghĩ tới những chuyện này, lúc Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh, càng cảm thấy ghê tởm và buồn nôn hơn.

Bùi Nguyên Minh không muốn nhìn nhà họ Triệu tiếp tục cãi và, đứng dậy, ngăn lại nói: “Chú, dì, hai người đừng cãi vã nữa.”

“Đều là lỗi của cháu!”

“Cháu tới thủ đô đã sớm có sắp xếp, cũng có nơi đặt chân, cho nên cháu không làm phiền mọi người nữa”

“Đợi cháu sắp xếp mọi chuyện xong, lại mời mọi người cùng ăn một bữa cơm”

“Hôm nay cháu tới đây, thực ra là hơn mười năm không gặp, cho nên muốn gặp mặt mọi người ôn chuyện”

“Mọi người đừng vì cháu mà cãi nhau, bây giờ cháu sẽ rời đi”

“Còn nữa, đây là lễ vật nhỏ cháu chuẩn bị, chú Triệu chú đừng khách sáo.”

Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đưa Hà Thủ Ô mà Lâm Khang Dụ tặng ra, đặt lên bàn.

Sau đó anh nâng hành lý của mình xoay người rời đi.

Đi dứt khoát như vậy à?

Không cố làm ra vẻ sao?

Triệu Thanh Hạm đều nhìn tới sửng sốt, cô ta còn tưởng Bùi Nguyên Minh muốn chơi tiết mục lấy lùi làm tiến, nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh thật sự rời đi.

“Nguyên Minh, cháu đừng đi!”

“Thanh Hạm, con nhanh đi gọi thằng bé trở về, nơi này lạ nước lạ cái, nhỡ đâu có chuyện không hay xảy ra…”

Triệu Quốc Thái nhanh chóng mở miệng.

“Ông dài dòng làm gì?” Lý Tú Quyên thét chói tai: “Người ta đều đã có sắp xếp, để cậu ta đi đi, ông can thiệp chuyện của người ta làm gì?”

“Thanh Hạm, không được đi!”

Triệu Thanh Hạm chần chừ một lát, ở sâu trong lòng cũng không muốn đi, lập tức ngồi yên trên ghế không nhúc nhích gì.

Tuy hai người thật sự là thanh mai trúc mã, nhưng vấn đề là, mình thật sự đi gọi Bùi Nguyên Minh trở về, chẳng phải là trong nhà sẽ gà bay chó sủa sao?

Nhìn thấy Triệu Thanh Hạm không đi, Triệu Quốc Thái muốn rời khỏi phòng VỊP theo bản năng.

Lý Tú Quyên đứng dậy đi tới chỗ cửa sổ, cười mỉa nói: “Họ Triệu kia, hôm nay ông dám đi, tôi dám nhảy xuống!”

“Chúng ta xem ai sợ ai!”

“Bà..” Triệu Quốc Thái tức tới mức toàn thân run rẩy, nhưng ông ta biết vợ mình trời sinh bướng bỉnh, nếu mình thật sự đuổi theo Bùi Nguyên Minh, rất có khả năng bà ta sẽ nhảy xuống.

Ông ta lập tức lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Bùi Nguyên Minh.

Nhìn thấy Triệu Quốc Thái không đuổi theo, Lý Tú Quyên mới cười mỉa một tiếng, vẻ mặt khinh bỉ nhìn hộp quà của Bùi Nguyên Minh, nói: “Quà sao? Một tên hai lúa thì có thể mang quà gì?”

“Ha ha ha, nấm sao?”

“Hay là đồ phơi khô?”

“Ông Triệu, đứa cháu trai này của ông vì lễ vật dành cho ông, thật sự nhọc lòng đấy, còn đặc biệt phơi khô, phơi nắng thoáng cái buổi trưa đúng không?”

“Nể mặt người ta có lòng như vậy, buổi tối tôi hầm con gà với nấm cho ông, để ông cảm nhận phần hậu lễ này của người ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK