Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2292:

Biệt thự nhà họ Hòa nằm ở nơi cao nhất trên Thái Sơn, dựa núi nhìn ra biển, phong cảnh vô cùng đẹp.

Mà nhà họ Hòa chiếm cứ toàn bộ vị trí cao nhất ở Las Vegas, cũng tương đương với việc tuyên thế quyền khống chế tuyệt đối của nhà họ Hòa ở bốn phương tám hướng Las Vegas.

Mười lăm phút sau, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đi đến phòng nghị sự của nhà họ Hòa.

Phòng nghị sự này rất lớn, chiếm diện tích gần một nghìn mét vuông.

Ngoại trừ chiếc ghế bành ở chính giữa ra thì hai bên còn có không ít ghế dựa bốn chân được làm từ gỗ lim dát vàng, hơn nữa vách tường xung quanh đều treo không ít những bức tranh chữ quý giá, thậm chí còn có rất nhiều thứ được coi là cấp bậc có một không hai.

Tất cả mọi thứ ở đây đều thể hiện ra nhà họ Hòa lắm tiền nhiều của

Mà đối với vị Đổ Vương rất có sắc thái truyền kỳ kia, Bùi Nguyên Minh cũng nhiều hơn mấy phần hứng thú.

Trong truyền thuyết vị Đổ Vương Hòa Thanh Phong kia lúc còn trẻ chỉ là một nhân viên bốc vác ở bến cầu tàu mà thôi, sau đó ông ta được người đứng đầu đương nhiệm khi đó của Las Vegas là ba vợ coi trọng, đồng thời mời làm người ở rể.

Mà vị Đổ Vương kia trực tiếp dựa vào việc này, sau cùng chẳng những kiếm được gia tài nghìn tỷ, còn kinh doanh Las Vegas đến mức cứng như một tấm sắt.

Sau khi vị Đổ Vương này lên nắm quyền, việc đầu tiên mà vị Đổ Vương trong truyền thuyết kia làm chính là tiêu diệt cả nhà vợ.

Sau đó ông ta lấy bốn người vợ lẽ, sinh một đống con cháu mới có nhà họ Hòa ở Las Vegas như bây giờ.

Đương nhiên có hứng thú thì có hứng thú, sở dĩ Bùi Nguyên Minh sẽ cùng Trịnh Tuyết Dương đi tới nơi này chính là muốn nhìn xem bà tư của Đổ Vương rốt cuộc muốn xử lý chuyện này như thế nào.

Sau khi đám người của Bùi Nguyên Minh đứng ở đại sảnh thì rất nhanh trên hành lang đã truyền đến một loạt tiếng bước chân, ngay sau đó có vài chục người vây quanh một người phụ nữ trung niên nhiều nhất cũng chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi đi ra.

Người phụ nữ trung niên này có dáng người yểu điệu, trang điểm tỉ mỉ, mặc trên người bộ quần áo của thương hiệu Givenchy vô cùng quý giá, trên tay bà ta là chiếc vòng ngọc phỉ thúy có giá trị liên thành, mà ánh mắt của bà ta thì vô cùng sắc bén, chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ biết bà ta là người không dễ ở trung.

Khi tầm mắt của bà ta nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, trên mặt mang theo sự miệt thị đối với người đại lục.

Người này chính là bà thứ tư của Hòa Thanh Phong nhân vật lớn nhất Las Vegas, cũng chính là mẹ đẻ của Hòa Ngọc Lân, Hoắc Thu Lan.

Ngoại trừ Hoắc Thu Lan, bên ngoài, sau lưng bà ta còn có hơn mười người đi theo, tất cả đều là con cháu của nhà họ Hòa.

Những người này này thường đã sớm thành thói quen cao cao tại thượng ở Las Vegas. Lúc này đây bọn họ nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh thì đều mang theo vẻ mặt tràn đầy khinh thường.

Nhất là mấy người phụ nữ càng thêm khinh thường, cảm thấy thứ đồ nhà quê như Bùi Nguyên Minh kia nhất định không phải là thứ gì hay ho.

Lại dám ở trước mặt mọi người khiêu chiến với cậu tư nhà họ Hòa – Hòa Ngọc Lân?

Đây là chán sống à?

Chẳng qua điều khiến mọi người bất ngờ chính là cậu ba Hòa thế mà lại không có mặt ở hiện trường, nếu không cảnh tượng hôm nay sẽ càng thêm đặc sắc.

“Mẹ “Bà tư.

Hòa Ngọc Lân và Hứa Thanh Trúc nhìn thấy Hoắc Thu Lan thì đều đi lên ân cần hỏi thăm.

Hoắc Thu Lan lại không để ý đến bọn họ mà chính là tùy ý vẫy tay, sau đó tự mình đi đến chỗ ghế bành rồi ngồi xuống, bưng một cốc trà lên uống.

“Từ trước đến nay nhà họ Hòa chúng tôi luôn được xem như dĩ hòa vi quý, chém chém giết giết gì đó, chỉ khiến vô duyên vô cớ bị người ngoài chế cười mà thôi.”

Thật lâu sau Hoắc Thu Lan liếc qua Hòa Ngọc Lân một cái, hờ hững nói.

“Vâng, con biết sai rồi ạ.” Mí mắt Hòa Ngọc Lân giật giật, chẳng qua anh ta vẫn nhanh chóng đi lên.

“Chuyện là như thế này.

Anh ta nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện hôm nay một lần, đương nhiên sẽ lượt bỏ chuyện mình để người ta vu oan giá họa cho Trịnh Tuyết Dương.

Vẻ mặt Hoắc Thu Lan hờ hững không nhìn ra vui buồn, thật lâu sau bà ta mới nhìn qua Trịnh Tuyết Dương, nói.

“Gia chủ Trịnh, không biết có phải đứa con trai bảo bối này của tôi đã oan uổng đến cô à?”

Trịnh Tuyết Dương hơi cau mày, chuẩn bị mở miệng nhưng Bùi Nguyên Minh lại lắc đầu với cô, sau đó anh đi lên một bước, lạnh lùng nói.

“Bà tư, trên tay tôi có chứng cứ chứng minh đám người Hòa Ngọc Lân vu oan giá họa”

“Bà đã mời tôi tới cửa, như vậy tôi tin lấy danh vọng của bà ở Las Vegas này, đương nhiên sẽ cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý. Trong lúc nói chuyện thì Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại di động ra, mở đoạn video mà trên đường đến đây anh đã tải xuống, trực tiếp đưa đến trước mặt Hoắc Thu Lan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK