Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1791:

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay đạp lăn mười tên vệ sĩ của nhà họ Tiên ngã xuống đất, tất cả mọi người đều hiểu rõ vì sao thăng nhà quê này lại dám ngông cuồng, phách lối như thế.

Thì ra còn có chút thân thủ.

Tiên Chấn Hưng hơi nheo mắt lại, cũng không quá để ý đến dáng vẻ không gì sánh được lúc này của Bùi Nguyên Minh.

Dù sao trong xã hội hiện đại thì súng đạn lợi hại hơn thân thủ.

So với chân tay thì quyền thế, địa vị, tài phú, năng lực càng có thể đè chết người hơn.

Muốn giết chết một cao thủ có thực lực cường đại thì còn có rất nhiều cách, chưa hẳn cần phải cứng đối cứng.

Ngay sau đó vẻ mặt Tiền Chấn Hưng bình tĩnh nhắn một tin, để đội trưởng vệ sĩ phái mấy vệ Sĩ mang theo súng đến.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, lạnh giọng nói.

“Tiên Chấn Hưng, đến nước này rồi ông còn chưa cút ra đây hả?”

Lúc này một ông lão đứng lên, vẻ mặt khí chất đều mang theo khí thế cường giả, chăm chú nhìn Bùi Nguyên Minh.

“Chàng thanh niên trẻ tuổi, cậu có biết đây là trung tâm của thủ đô không? Cậu biết người có thể xuất hiện trong bữa tiệc cảm ơn của nhà họ Tiên đều là nhân vật có mặt mũi ở thủ đô sao?”

“Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

“Cậu đã nghĩ đến hậu quả khi làm ra chuyện này chưa?”

Chắc hẳn người đàn ông này ngồi ở vị trí cao trong một khoảng thời gian dài, nếu không đâu thể dưỡng ra loại khí chất đó.

Người bình thường nhìn thấy ông ta, chỉ sợ ngay cả dũng khí nói chuyện cũng không có, càng đừng nói đến chuyện la hét trước mặt ông ta.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên đi đến chỗ đài chủ trì, cầm mic của MC, thản nhiên nói.

“Mọi người hỏi tôi đến đây để làm gì ư?”

“Đơn giản thôi, tôi đến là muốn đòi lại lẽ phải, chuyện hôm nay chỉ là ân oán riêng của tôi và Tiền Chấn Hưng mà thôi. Tối hôm qua ở chỗ quay phim của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, trong lúc quay phim, sân khấu rơi xuống, đập trúng vợ của Tiền Chấn Hưng là Lý Nhược Nam.

Đúng lúc cô em vợ của tôi là Trịnh Khánh Vân cũng có ở đó, nhưng cô ấy bình an vô sự”

“Vị tổng giám đốc Tiền này của chúng ta không đi truy tìm hung thủ, không đi tìm chân tướng, cũng không đi tìm đoàn làm phim để gây phiên phức lại muốn ngủ với cô em vợ tôi một lân mới có thể giải quyết sự việc “

“Sau khi bị từ chối, ông ta nổi giận tại chỗ, đánh cô em vợ tôi một trận.”

“Cô em vợ tôi lấy cái chết để bảo vệ sự trong sạch của mình, thiếu chút nữa đã dập đầu đến chết, may mắn tránh được một kiếp “

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua toàn trường.

“Hôm nay tôi tới đây là muốn đòi lại lẽ phải cho cô em vợ kia của mình, điêu này không quá đáng đúng không?”

Tất cả mọi người có mặt ở hội trường đều sững sờ, không nghĩ đến lại xảy ra chuyện này.

Phong cách hành sự của Tiền Chấn Hưng như thế nào thì tất cả bọn họ đều biết, cho nên chuyện mà Bùi Nguyên Minh vừa nói ra, trên cơ bản chín mươi phần trăm là sự thật.

Chẳng qua người có thể xuất hiện ở nơi này, trên cơ bản đều có quan hệ thân thiết với Tiền Chấn Hưng, sao có thể nhảy ra chủ trì cho chính nghĩa?

Không đứng ra giúp đỡ chèn ép Bùi Nguyên Minh đã xem như là không tệ rồi.

Mà ông lão vừa đứng lên kia, trên mặt ông ta mang theo mấy phần xấu hổ, chẳng qua lúc này đây ông ta vẫn cường thế nói.

“Con người của tổng giám đốc Tiền như thế nào, tôi hiểu rất rõ, mấy lời mà ông ấy nói, mấy chuyện mà ông ấy làm, chẳng qua là vì muốn biết rõ chân tướng mà thôi.”

“Một doanh nhân có tinh thần trách nhiệm cao như ông ấy, sao có thể làm ra chuyện như vậy chứ?”

“Tính chân thực trong lời nói của cậu còn chưa được kiểm chứng đâu”

“Hơn nữa, cho dù đó là sự thật, cậu cũng không thể trực tiếp xông vào nơi như thế này để gây chuyện”

“Cậu có thể đi báo cảnh sát, có thể đi kiện, cũng có thể đi mời luật sư, tất cả những điều kia không thể là lý do để cho cậu dùng bạo chế bạo.”

“Xã hội hiện nay là xã hội có pháp luật, hành vi của cậu, cho dù là đúng hay sai, trước tiên chúng tôi đều phải đưa cậu đến cục cảnh sát”

Ông lão bày ra vẻ mặt chính nghĩa, giống như chính mình là hóa thân của luật pháp.

Bốp.

Bùi Nguyên Minh không nói nhảm, mà chính là đi lên một bước.

Đi thẳng đến trước mặt ông lão kia, sau đó vung tay lên, tát ông ta một cái khiến cho cả người ông ta lảo đảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK