Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1638:

Nhìn Sở Tuấn Hiên không ngừng dập đầu, Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.

Không thể ngờ tới tên ăn chơi trác táng này, còn có thể đề xuất loại ý kiến mang tính kiến thiết này.

Ý nghĩ này không tệ, có thể nói là một lần có thể giải quyết tất cả vấn đề.

Quan trọng nhất chính là, bắt giặc phải bắt vua trước, giải quyết hết đám nhân vật lớn, đám người dưới trướng bọn họ, tất nhiên cũng sẽ thần phục.

“Anh Sở, ý nghĩ này rất tốt.”

Bùi Nguyên Minh chậm rãi tiến lên trước, nhìn chằm chằm Sở Tuấn Hiên.

“Nhưng mà anh là người kêu gào muốn diệt cả nhà tôi, anh cảm thấy tôi có thể tin tưởng anh được sao?”

Sở Tuấn Hiên trực tiếp ôm đùi Bùi Nguyên Minh, nức nở nói: “Hội trưởng Bùi, lúc trước là tôi sai rồi, tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, sao tôi dám trêu chọc ngài chứ? Sao tôi dám tìm ngài báo thù!”

“Cậu cho tôi một cơ hội đi!”

“Tôi nguyện ý làm người của cậu, không không không, tôi nguyện ý làm chó của cậu!”

“Cậu bảo tôi cắn người nào, tôi sẽ căn người đó, tôi đảm bảo nghe lời hơn Tần Ý Hàm gấp trăm lần, không, gấp một nghìn lần!”

Lúc này Sở Tuấn Hiên hoàn toàn không còn kiêu ngạo và vênh váo của cậu chủ Sở nữa.

Lúc này anh ta chỉ tràn ngập sợ hãi.

Vẻ mặt Tần Ý Hàm khó coi, không thể ngờ tới Sở Tuấn Hiên không biết xấu hổ như vậy, thật sự là làm mất hết mặt mũi của Sở Văn Trung.

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Người ngoài đều nói tôi giết ba anh, anh không hận tôi à?”

“Hừi Lão già kia đâu có tư cách làm bẩn tay ngài? Nếu ngài muốn giết ông ta, căn bản không cần phức tạp như vậy!”

“Cho nên những tin đồn này, tôi sẽ không tin!”

Sở Tuấn Hiên cười nịnh nọt nói.

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: “Vậy anh thật sự chuẩn bị làm chó của tôi à?”

“Đúng vậy! Làm chó tôi rất chuyên nghiệp…”

Sau khi nói xong, Sở Tuấn Hiên cố nén đau đớn gấy tay chân, nửa quỳ trên đất, hai tay vươn ra, giống như con chó vẫy đuôi: “Gâu gâu gâu.. “

Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.

Loại cậu chủ ăn chơi trác táng, vẫn luôn cho rằng mình rất cao, cảm thấy mình như ông trời, muốn làm gì thì làm thế đó, không ai có thể chạm vào mình.

Mà Sở Tuấn Hiên này, không thể ngờ tới lại thức thời như thế, còn không biết xấu hổ như vậy.

Thậm chí có thể nói, anh ta còn nhạy bén năm lấy cơ hội.

Bởi vì chỉ cần gia nhập dưới trướng của Bùi Nguyên Minh, anh ta chắc chắn là gia chủ của nhà họ Sở.

Tần Ý Hàm không nhịn được mắng: “Mất mặt xấu hổi”

Sở Tuấn Hiên không thèm để ý tới Tần Ý Hàm, mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt lấy lòng nói: “Hội trưởng Bùi, ngài nhận tôi đi, ngài sẽ phát hiện ra, tôi nhất định là con chó có tác dụng với ngài!”

“Ngài suy nghĩ một lát đi, tuy chị Tân có thể giúp ngài xử lý Long Môn phân hội thủ đô, nhưng như vậy quá lãng phí thời gian, có tôi giúp căn người, sẽ thuận tiện mau lẹ hơn nhiều!”

“Trừ chuyện đó ra, nhà họ Sở và tập đoàn Khai Sơn đều có tài nguyên và năng lực rất lớn!”

“Tất nhiên là ngài có thể giết sạch người nhà họ Sở, cũng có thể tìm người khác tới nắm giữ tập đoàn Khai Sơn, nhưng như vậy quá lãng phí thời gian quý giá của ngài rồi “Mà con chó như tôi thì khác! Tôi chẳng những có thể giúp ngài tiết kiệm thời gian, hơn nữa tôi có thể giúp ngài nhìn chằm chằm chị Tần!”

“Một khi chị ấy có gió thổi cỏ lay, làm chuyện gì có lỗi với ngài, tôi chắc chắn sẽ giúp ngài cắn chị ta “Còn nữa, quan trọng nhất chính là, Long Môn đại diện cho giới hắc bạch của chính phủ ở bên ngoài, rất nhiều chuyện phải quang minh chính đại, không thể xăng bậy!

“Nhưng tôi thì khác, tôi là cậu chủ nhà giàu, tôi muốn làm bậy như thế nào thì làm như thế ấy!”

“Người như tôi có thể giúp rất nhiều chuyện, ngài nói xem có đúng không?”

“Tôi sống, có giá trị hơn chết nhiều!”

Sở Tuấn Hiên ưỡn ngực nghiêm mặt, không ngừng đẩy mạnh tiêu thụ bản thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK