Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Vô số người trong Dương gia đều là cười lạnh liên tục, thần sắc dữ tợn.

Dương Hạo Nam càng là ngữ khí âm dương quái dị: “Dương Huyền Trân, không cần nhìn, ai cũng sẽ không tin tưởng một tên phế vật như hắn…”

Dương Tân Di lạnh lùng nói: “Chỉ là ngươi não bị úng nước, mới có thể cảm thấy một tên ăn cơm mềm mới có loại bản lãnh này.”

Trưởng lão có hàm rấu dê cũng sờ sờ râu, thở dài: “Dương Huyền Trân, tỉnh lại đi, mơ mộng hão huyền cũng không phải như thế…”

Thấy không một ai tin Bùi Nguyên Minh, cũng không ai đứng về phía mình, nghĩ đến mình những ngày này vì Dương Gia dốc tâm lo lắng, ai ngờ lòng tốt đã bị chó ăn hết rồi.

Lúc này, Dương Huyền Trân sắc mặt trắng bệch, thất tha thất thểu lui ra phía sau mấy bước.

Bùi Nguyên Minh vội vàng vươn tay đỡ lấy Dương Huyền Trân đang co rúm, nói khẽ: “Cô không sao chứ?”

“Tôi không sao.”

Dương Huyền Trân hít sâu một hơi, trấn định tinh thần, sau đó nhìn về phía Dương gia lão thái quân, thần sắc chật vật mở miệng hỏi: “Lão thái quân, ngươi liền thật không có chút nào nguyện ý tin tưởng ta, một cháu gái ruột sao?”

Hiển nhiên, nàng đối với người Dương gia vẫn ôm một tia hy vọng.

“Ta mới vừa nói hồi lâu, ngươi nghe không hiểu ý của ta sao?”

Dương gia lão thái quân khịt mũi, coi thường, đồng thời quải trượng trong tay đập mạnh, không khỏi tức giận hét lên.

“Ai thực sự đã làm điều này, nó có quan trọng không?”

“Bất quá, cho dù là ai làm, cũng sẽ không phải là ngươi, một tên con hoang!”

” Ta đã cho ngươi một đường lui!”

“Chỉ cần ngươi hứa gả cho Lê Thiếu Đông, ta sẽ cho tên con hoang nsayf một triệu, để cho ngươi tiếp tục làm đại phòng.”

“Những ân oán trước đây được xóa sạch!”

Vừa nói, Dương gia lão thái quân vừa xua tay: “Mau đánh dấu giấy hôn thú đó đi!”

” Có nghe hay không, đây là lão thái quân mở lòng từ bi, cho các ngươi đôi cẩu nam nữ này một cơ hội!”

Dương Hạo Nam phụ họa một câu.

” Ký hôn ước, kết hôn với Lê Thiếu, ta sẽ không quy trách nhiệm nam nhân của ngươi hôm nay động thủ đánh người!”

“Nếu không, ta sẽ để cho tên con hoang này nhốt vào ngục đen, cho hắn ngồi tù mục xương!”

Dương Tân Di cũng cười lạnh không thôi, một đôi cẩu nam nữ mà cũng muốn khiêu chiến Dương Gia, thật cho là mình là vương giả trở về, tùy thời có thể nghịch thiên sao?

Ngây thơ!

“Lão thái quân, ngươi ngược đãi ta như vậy, có bao giờ nghĩ ta cũng là cháu gái của ngươi, ngươi làm ra chuyện này…”

Dương Huyền Trân cố gắng vãn hồi thâm tình trong lòng bà ta.

” Ngậm miệng!”

Dương lão thái quân cũng lười nghe Dương Huyền Trân nói nhảm, trực tiếp ngắt lời: ” Ta làm việc thế nào, không cần ngươi đến dạy ta!”

” Ngươi cũng không cần cùng ta, nói một đống lời có hay không có, tóm lại, yêu cầu của ta chỉ có một, đó chính là gả đi, thay Dương Gia chúng ta, đổi lấy một quan hệ thông gia cường thế!”

” Còn như chân tướng? Công đạo? Cảm xúc cá nhân của ngươi?”

” Ngươi cảm thấy ta sẽ quan tâm những cái này sao?”

” Tóm lại, hôm nay ngươi đáp ứng thì tốt, không đáp ứng cũng phải đáp ứng!”

Dương lão thái quân vẻ mặt khinh thường: ” Ngươi hỏi một chút mọi người, nguyên nhân là cái gì?”

“Đúng vậy, Dương gia chúng ta sinh ngươi nuôi ngươi, hiện tại lão thái quân muốn ngươi lấy chồng mà thôi, cũng không phải để ngươi đi tự sát. Ngươi có tư cách gì từ chối?”

” Lão thái quân là để mắt tới ngươi, mới tìm cho ngươi một mối hôn sự như thế, Dương Huyền Trân ngươi đừng có cho mặt mũi mà không muốn!”

“Dương Huyền Trân, ngươi đừng vì một kẻ con hoang mà sai lầm cả một đời, chúng ta đây là vì muốn tốt cho ngươi!”

“Tốt hơn hết ngươi nên đồng ý, bằng không, lão thái quân dưới cơn nóng giận, tên kia, một thằng con hoang, sẽ phải vào trong nhà tù ngồi mục xương. đến lúc đó, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay!”

Người chung quanh của Dương gia, đều đang lớn tiếng thuyết phục, hiển nhiên bọn hắn đều biết, nếu Dương Huyền Trân bằng lòng gả cho Lê Thiếu Đông, đối với Dương gia đang bấp bênh, sẽ có vô số lợi ích.

Về phần cảm xúc tình cảm cá nhân của Dương Huyền Trân, cùng bọn hắn có nửa xu quan hệ sao?

Ai cũng biết, chỉ cần có thể bắt được đường dây Võ Minh Tân Thành, chỉ cần có thể cùng Võ Minh tân thành trở thành quan hệ thông gia, thì sẽ mang lại lợi ích vô tận cho Dương gia.

Chưa nói đến việc, sẽ tiếp tục duy trì địa vị vững chắc của một trong tam đại gia tộc của Nam Dương, liền xem như để bọn hắn yên tâm mấy năm, cũng là chuyện tốt với bọn hắn!

Cho nên, vào lúc này, tình cảm cá nhân của Dương Huyền Trân hoàn toàn không có ý nghĩa.

Dương Huyền Trân sẽ xảy ra chuyện gì, cũng không có bất kỳ người nào muốn cân nhắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK