Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xem ra có nhiều người nói tôi đang giết người Thiên Trúc, là bị Bùi Đại Thiếu anh mua đứt!”

“Tôi mặc dù rõ ràng, bao gồm cả Phạm đại sư, nói ra những lời này là vì muốn phát tiết lửa giận.”

“Nhưng đối với tôi mà nói, xác thực tai bay vạ gió!”

Nói đến đây, Phạm Lỵ Toa vươn tay đặt lên tay phải Bùi Nguyên Minh, nước mắt lưng tròng mở miệng nói: “Bùi Thiếu, anh nói những chuyện này, tôi tính trên đầu anh sao !?”

“Cô có trách tôi không?”

Bùi Nguyên Minh khóe miệng cười một tiếng, nói: “Chính là, không nghĩ tới, lời nói đơn giản của mình lại gây ra phiền phức lớn như vậy cho Phạm Thánh nữ!”

” Chỉ bất quá chúng ta, hai người đều vì mình chủ, chuyện xảy ra như vậy, tôi cũng không có biện pháp cho cô một câu trả lời.”

“Đương nhiên, vì bữa cơm hôm nay của Phạm Thánh nữ, tôi có thể giúp cô tìm ra biện pháp!”

“Chỉ cần cô rời khỏi Thiên Trúc, gia nhập Đại Hạ, gia nhập Quốc Thuật Đường của tôi, điều kiện ngày đó tôi đưa ra, tất cả vẫn có tác dụng!”

“Tiền lương hàng năm là mấy chục tỷ, cùng 40% cổ phần, đây là đãi ngộ cô phấn đấu tám đời ở Thiên Trúc cũng không có!”

“Không biết Phạm Thánh nữ, có hứng thú hay không?”

Phạm Lỵ Toa thở dài nói: “Kỳ thật tôi cũng rất muốn gia nhập cùng Bùi Thiếu bên người. Tôi cũng tin tưởng Bùi Thiếu, tính tình của anh, anh nhất định sẽ nói được thì làm được.”

Phạm Lỵ Toa trông dịu dàng, ngọt ngào.

“Chỉ là, Bùi Thiếu là người trong Giang Hồ, cho nên anh cũng hẳn là rõ ràng, nhiều khi, người tại Giang Hồ thân bất do kỷ (* không tự làm chủ bản thân được) ”

“Tôi có thể không quan tâm gia nhập Bùi Thiếu bên này của anh, cũng có thể không sợ người Thiên Trúc trả thù. Dù sao Bùi Nguyên Minh anh, liền Phạm Kim Luân đều có thể diệt đi, che chở tôi một cô gái yếu ớt, chẳng phải là dễ như trở bàn tay?”

“Tuy nhiên, gia đình tôi vẫn ở thủ đô Thiên Trúc.”

“Nếu tôi nương theo đầu nhập anh, dựa theo phong cách hành sự người Thiên Trúc, bọn họ liền sẽ bị diệt môn.”

“Tôi không thể ích kỷ như vậy, chỉ có thể cảm tạ Bùi Nguyên Minh anh đã hảo tâm!”

Phạm Lỵ Toa thở dài, tỏ vẻ thật sự muốn tham gia cùng Bùi Nguyên Minh, dường như nàng thật nhiều tiếc nuối.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: ” Đã Phạm Thánh nữ có lòng mà không có sức, không có cách nào đầu nhập tôi, như vậy bữa cơm này còn có ý nghĩa gì sao?”

” Có, chẳng những có, mà nó còn có ý nghĩa rất lớn.”

Phạm Lỵ Toa cười quyến rũ, từ dưới bàn lấy ra một chiếc hộp kim loại, chậm rãi đẩy tới trước mặt Bùi Nguyên MInh.

Đúng lúc chiếc hộp được đẩy ra, áo khoác trên vai cô tuột ra, lộ ra bờ vai nhỏ thơm tho.

Nhưng là nàng lại như không có phát giác, nghiêng người mang theo làn gió thơm, khàn giọng nói: “Bùi Thiếu, hoàng thất Thiên Trúc hi vọng anh có thể gia nhập cùng Thiên Trúc chúng ta!”

“Được Hoàng thất chúc phúc, phong họ Bùi là đệ nhất họ!”

“Con cháu, cùng hưởng vinh hiển đệ nhất họ!”

Nghe thấy ba chữ ” đệ nhất họ “, Bùi Nguyên MInh híp mắt lại.

Chỉ có thể nói rằng, người Thiên Trúc quả nhiên không đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK