Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1490:

Ở một bên khác, lúc này toàn thân Bạch Tuấn Hào run rẩy, giận dữ hét lên: “Gọi điện thoại, gọi điện thoại cho ba nuôi tôi, gọi mọi người tới đây!”

“Chu Chính Nghĩa, gọi anh họ anh tới!”

Lúc này có người nhỏ giọng nói: “Cậu hai, có cần gọi cậu cả tới không?”

“Gọi anh ta tới làm gì? Cậu chỉ mong sao tôi mất mặt trước mặt anh ta đúng không?”

Bạch Tuấn Hào đá thuộc hạ kia “râm” một tiếng!

“Chuyện này người nào dám nói với anh ấy, thì người đó đối nghịch với tôi!”

Vẻ mặt Bạch Tuấn Hào dữ tợn, tuy bây giờ anh ta tới Dương Thành là vì Bạch Mộ Phong gọi điện thoại tới.

Nhưng ở nhà họ Bạch Tô Hàng, anh ta và Bạch Mộ Phong luôn đổi phó nhau, hai người đều muốn tranh giành gia sản của nhà họ Bạch.

Nếu lúc này cầu cứu Bạch Mộ Phong, Bạch Tuấn Hào thà chết còn hơn!

Nhưng anh ta cũng không sợ, không nói tới chuyện nhà ngoại Chu Chính Nghĩa là nhà họ Khổng ở Sơn Đông, quyền cao chức trọng ở khu vực Đà Nẵng.

Chỉ riêng ba nuôi của mình là Sở Văn Trung, thân phận phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã đủ hù chết người tai Còn những lời Bùi Nguyên Minh vừa mới khiêu khích Long Môn, Bạch Tuấn Hào căn bản không để vào mắt.

Trên thế giới này, chỉ có người chân chính đứng ở tầng cao nhất mới có thể biết rõ, phân lượng của hai chữ Long Môn.

Những người khác căn bản không rõ, Long Môn đại diện cho ý nghĩa gì!

Bên ngoài bãi đỗ xe, một chiếc xe Land Rover đỗ lại.

Rất nhanh, Bùi Nguyên Minh và Ngô Kim Hổ cùng xuống xe, nói là đợi ở bãi đỗ xe thì sẽ đợi ở bãi đỗ xe, đây là chuyện liên quan tới mặt mũi.

“Tổng giám đốc Bùi, tôi vừa mới điều tra rồi, quả thật ba nuôi của tên Bạch Tuấn Hào kia là người của phân hội ở thủ đô, là phân đội trưởng.”

“Chúng ta có cần gọi mấy người tới đây không?”

“Không cân”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

“Môn chủ của Long Môn đến đây còn được, một phân hội trưởng, cũng không làm nên được chuyện gì.”

Vẻ mặt Ngô Kim Hổ thán phục, tổng giáo đầu đúng là tổng giáo đầu.

Ở Đại Hạ, cho dù là mấy người cao nhất cũng phải nể mặt anh.

Chỉ có người càng đứng ở địa vị cao, mới càng biết rõ phân lượng của ba chữ tổng giáo đầu.

Chưa tới ba mươi phút, bên ngoài bãi đỗ xe có mấy chục chiếc xe lái tới.

Đủ loại xe sang từ Mercedes – Benz BMW Audi, đến Porsche, Ferrari.

Những chiếc xe này đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều chặn ở cửa vào bãi đỗ xe.

Rất rõ ràng, toàn bộ những người có giao tình với Bạch Tuấn Hào, hợp tác với Chu Chính Nghĩa, cùng với liên quan tới người khác đều đến đây!

Còn có không ít người trực tiếp dẫn theo bạn gái tới.

Cảnh tượng giâm lên người khác như vậy, đương nhiên là phải dẫn theo phụ nữ tới, bằng không sao biểu lộ ra được bộ dạng rất trâu của mình?

Rất nhanh, đám người này đều vây quanh tới, có tổng cộng gần hai trăm người.

Sau đó chỉ thấy Bạch Tuấn Hào được băng bó đơn giản xong, quấn băng vải dẫn theo đám Chu Chính Nghĩa đi ra khỏi nhà hàng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Bạch Tuấn Hào lập tức cảm thấy hào hùng vạn trượng, có cảm giác như mình là đại ca giang hồ, kiêu ngạo dấy lên!

Lúc này, bàn tay Bạch Tuấn Hào vung lên, nói: “Chào các anh em!”

Hai trăm người cùng kêu lên: “Chào anh Bạch!”

“Các anh em vất vả rồi!”

“Vì anh:Bạch phục vụ!”

Nghe thấy âm thanh gào to chỉnh tê, cho dù là Bạch Tuấn Hào quấn băng vải, lúc này đều cảm thấy gương mặt tỏa sáng!

Quả nhiên là đàn ông con trai không thể một ngày không có quyền!

Lúc này Bạch Tuấn Hào cảm thấy mình như vương giả trong thế giới ngầm ở Dương Thành!

Mà đám bạn gái điềm đạm bên cạnh, cả đám nhìn Bạch Tuấn Hào đều tràn ngập sỉ mê!

Người đàn ông này, quả nhiên là đẹp trai!

Anh ta là vương giả trời sinh!

Lúc này, Bạch Tuấn Hào nhìn Bùi Nguyên Minh và Ngô Kim Hổ từ trên cao xuống, vẻ mặt lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK