Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1249

Khi lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Vân, Lâm Sa Sa có chút thù địch, cô ta cảm thấy người phụ nữ này sẽ là trở ngại lớn nhất của mình trong việc chinh phục Thế Tử Minh.

Nhưng khi Hạ Vân đứng dậy và bắt tay với cô ta, nụ cười của người chiến thắng lại xuất hiện trở lại trên khuôn mặt cô ta.

Bởi vì Lâm Sa Sa là một người lão luyện trong chuyện nam nữ, vì thế cô ta nhìn thoáng qua là có thể biết rằng Hạ Vân là người chưa từng trải.

Vì chưa trải nghiệm qua chuyện nam nữ nên cô ấy và Thế Tử Minh không thể có một mối quan hệ ngoài tình bạn.

Đây là cơ hội dành cho Lâm Sa Sa, cô ta tự tin rằng Thế Tử Minh chắc chăn lưu luyến sức hút và kỹ năng của mình.

Sau khi bắt tay chào hỏi xã giao, Hạ Vân nhìn danh thiếp của Lâm Sa Sa và nói: “Cô Lâm Sa Sa, Chủ tịch Minh của chúng tôi có lẽ sẽ không có thời gian để gặp cô.”

Ấn tượng đầu tiên của Hạ Vân về Lâm Sa Sa rất tệ, cô không muốn cô ta gặp Bùi Nguyên Minh chút nào.

Vì vậy, hiện tại liên từ chối trực tiếp.

Lâm Sa Sa dĩ nhiên cảm nhận được sự thù địch của Hạ Vân, lúc này, cô ta cười nói: “Thư ký Vân, tôi nghĩ tốt hơn hết là cô nên báo cáo với Thế Tử Minh”

“Đại học thủ đô của chúng tôi muốn mở một chi nhánh ở Dương Thành. Cô nên nói rõ về chất lượng giảng dạy và danh tiếng của trường chúng tôi”

“Sau khi kiểm tra, cá nhân tôi nghĩ rằng Tập đoàn Thiện Nhân là một công ty đủ điều kiện để hợp tác với Đại học thủ đô của chúng tôi!”

“Nếu có thể đạt được sự hợp tác, nó sẽ mang lại cho Tập đoàn Thiện Nhân bao nhiêu lợi ích?

Tôi sẽ không cần nói thêm về điều này đâu phải không?”

Lâm Sa Sa thể hiện sự quyết tâm chiến thắng mãnh liệt vô cùng, bởi vì những gì cô ta nói thực sự là một dự án lớn.

Một tập đoàn lớn như Tập đoàn Thiện Nhân cũng cần những cơ hội lớn như thế này.

Sau khi Hạ Vân cân nhắc một lúc, cô ấy khẽ gật đầu nói: “Tôi sẽ báo cáo chuyện này với Chủ tịch”

Trên thương trường, cơ hội như vậy thực sự rất hiếm.

Nếu có thể hợp tác với Đại học thủ đô để điều hành một trường học, đối với Tập đoàn Thiện Nhân, đó chắc chắn là một cơ hội tốt.

Vì vậy, cuối cùng cô ấy không từ chối.

Thấy Hạ Vân gật đầu, Lâm Sa Sa nở nụ cười của đắc thẳng, rồi sau đó rời đi Tuy nhiên, khi ở sảnh, Lâm Sa Sa lại gặp Bùi Nguyên Minh.

“Bùi Nguyên Minh? Sao anh lại ở đây? Đây là nơi anh có thể đến à?”

Lâm Sa Sa nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới vẻ mặt nghi hoặc.

Một lúc sau, cô ta lấy thông tin mà Trịnh Khánh Vân đưa ra trước đó xem qua, nở một nụ cười chế giễu: “Ra là như vậy, anh thực sự đang làm tài xế cho Thế Tử Minh?”

“Đừng lo lắng, anh không phải là tài xế nếu như có tôi ở đây!”

“Tôi sẽ khiến anh không thế bám trụ lại ở Dương Thành này lâu đâu!”

Bùi Nguyên Minh không thèm quan tâm tới Lâm Sa Sa, một người nhỏ nhen như vậy không đáng để anh chú ý.

Vê phần học tập của Trịnh Khánh Vân, Bùi Nguyên Minh đã cân nhắc rồi, nếu không có kết quả, anh sẽ dùng một chút sức lực của Bộ Binh.

Dù tên tuổi và sức mạnh của Đại học thủ đô có lớn đến đâu, liệu nó có lớn hơn Bộ binh được không?

Nếu Lâm Sa Sa tuân theo quy tắc, Bùi Nguyên Minh cũng không muốn nói chuyện với cô ta.

Nhưng nếu cô ta dám lộn xộn, Bùi Nguyên.

Minh nhất định sẽ khiến cô ta chết rất khó coi.

Sau khi đến văn phòng Chủ tịch, Dương Định Quốc đã thực sự gọi điện trực tiếp đến.

“Ông Quốc, có chuyện gì sao?”

Bùi Nguyên Minh hỏi Dương Định Quốc lúc này toát mồ hôi lạnh, nói: “Chủ tịch Minh, tôi vừa nhận được tin tức rằng Thanh Tam Gia của gia tộc Thanh ở nước Mỹ rời khỏi Dương Thành đã bốc hơi. Tôi không biết chuyện này…”

*Ồ, tôi kêu bọn họ chôn rồi” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK