Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Con sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời này!”

“Con sẽ cho cô ấy cả thế giới!”

Nguyễn Khả Khả nghe vậy sắc mặt hạnh phúc, không khỏi ôm lấy cánh tay của Dương Hạo Nam, đồng thời vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Cô muốn nhìn thấy vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Bùi Nguyên Minh.

Cô muốn nhìn thấy bộ dạng khó tin của Bùi Nguyên Minh.

Cô muốn nhìn thấy Bùi Nguyên Minh một vẻ trở tay không kịp.

Điều cô muốn nhìn thấy nhất, chính là Bùi Nguyên Minh khóc lóc bị thảm, vẻ mặt tiếc hận.

Nhưng mà, nàng không ngờ rằng, Bùi Nguyên Minh lúc này, dáng vẻ vẫn nhẹ như mây gió như vậy.

Thậm chí anh ta ở nơi đó, vẫn cùng những người khác tán gẫu, không quan tâm Dương gia bên này xảy ra chuyện gì.

Cảnh tượng này khiến Nguyễn Khả Khả cảm thấy khó hiểu.

Cảm nhận được tầm mắt của Nguyễn Khả Khả, Nguyễn Thiên Mạch cũng nhìn sang, sau đó cô khẽ cười nhẹ nói: “Khả Khả, đừng nhìn Bùi Nguyên Minh, bây giờ hắn giống như một con chó hình người.”

” Kỳ thật, phía sau lưng của hắn, khẳng định sớm đã bị mồ hôi ướt nhẹp.”

” Hắn đoán chừng, đều bị dọa sợ rồi.”

” Hắn, tiểu nhân vật từ tầng dưới chót tính lên dạng này, biết làm sự tình nhất, chính là giả vờ giả vịt!”

Dương Hạo Nam gật đầu tỏ vẻ tán thành: ” Không sai, những con chó ghẻ dạng này, trừ mạo xưng là trang hảo hán, liền cái gì đều không có!”

Nghe những gì mẹ và bạn trai nói, Nguyễn Khả Khả cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Bất quá, cô vẫn hận hận liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, hi vọng anh ta sẽ nhảy dựng lên vì chấn động, lăn lộn khắp sàn nhà.

Lúc này, xung quanh là mười mấy tử đệ của Võ Minh Tân Thành, một người đàn ông trung niên mặt đỏ, tai to mặt lớn, mang theo vài phần bá khí, đóng sầm cửa xe bước ra ngoài.

“Dương Gia lão thái quân, Nguyễn tổng, xin chào mọi người!”

” Tới tới tới, ta chúc mừng các ngươi tròn năm khánh thành đại hồng đại tử!”

Người đàn ông trung niên sải bước đi về phía trước, đối với Dương gia lão thái quân bọn người khẽ gật đầu thăm hỏi, ra vẻ sự xuất hiện của hắn, đã cho Dương gia một bộ mặt.

“Ngưu Đức Nghĩa Phó minh chủ là một người bận rộn. tuy đang đi đảo quốc du lịch, hôm nay tròn năm khánh thành của Dương gia, lão nhân gia ông ta đặc biệt trở về.”

Nguyễn Thiên Mạch mỉm cười mở miệng, đồng thời không chút biến sắc, hiển lộ rõ ràng mình cùng Ngưu Đức Nghĩa có quan hệ: ” Ngưu Phó minh chủ còn không có về nhà, liền trực tiếp từ sân bay tới đây.”

” Đây là cho thật nhiều mặt mũi!”

” Ngưu Phó minh chủ có tâm, Ngưu Phó minh chủ quá nể tình!”

Dương Gia lão thái quân vẻ mặt vui mừng quá độ, cùng Ngưu Đức Nghĩa run run rẩy rẩy bắt tay một cái.

” Ngài cho mặt mũi, chúng ta Dương gia nhất định phải nhớ kỹ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK