Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn hắn vẻ mặt ngốc trệ nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, tràn đầy không tin.

Đặc biệt là Nghiêm Dao, sau khi giật giật khóe miệng, nói: “Bùi Thiếu, quả nhiên là đại sư!”

“Ngài còn bản lĩnh hơn Tô Thiếu Lâm, một trong mười đại sư Phong Thủy hàng đầu của Cảng Thành, mà tôi từng thấy!”

“Ngài còn không cần hỏi, cũng biết tôi gặp được người chết!”

“Đúng vậy, tôi đã đụng độ một đám thanh niên, trong một cuộc đua xe vào đêm qua, và một trong số bọn hắn đã đâm vào bồn hoa và chết ngay tại chỗ trước mắt tôi.”

“Còn nữa, người chết dường như là một người phụ nữ ngồi ở phía sau. Cô ấy tình cờ mặc một chiếc váy màu đỏ.”

Nghiêm Dao nói đến đây, vẻ mặt tràn đầy thán phục, tựa hồ như là Bùi Nguyên Minh, đã làm chuyện gì đáng kinh ngạc.

Chỉ là Trịnh Hồng Mai, vừa nghe lời này lại cười lạnh một tiếng, trong mắt có chút khinh thường.

Hiển nhiên cô ta không chút nào cảm thấy, chuyện này có cái gì ly kỳ.

Chỉ cần trả một ít tiền, tìm thám tử tư, tìm xem tối hôm qua Nghiêm Dao ăn cái gì, đều có thể điều tra ra được.

Loại lừa đảo này, nhìn thoáng qua liền có thể xem thấu âm mưu, ước chừng chỉ có Nghiêm Dao, đầu óc không tốt lắm mới tin được.

Ngay cả Cao Minh Viễn, người luôn một mực tất cung tất kính, giờ phút này cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.

Hắn hiện tại chắc chắn, Bùi Nguyên Minh là giang hồ phiến tử.

Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới hai người này, mà thản nhiên nói tiếp: “Bởi vì ngươi có quan hệ tới Bát Quái Kính, trên thân mới có xúi quẩy.”

“Ngươi lại tẩy sạch sẽ con dao găm, có thể giải trừ xui xẻo!”

“Theo cách nói dân gian, ngươi rất dễ gặp phải những điều bẩn thỉu trong tình huống này.”

“Oán khí của người phụ nữ áo đỏ trước khi chết, tình cờ xông vào cơ thể ngươi.”

” Cho nên ngươi, mới có thể xui xẻo đến mức này!”

” Tóm lại, vận khí, thứ vận khí này, thứ này rất bí ẩn thần bí.”

” Ngươi xui rủi như thế mà còn chưa chết, còn có thể tới gặp ta, điều này cho thấy vận may của ngươi rất tốt!”

Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút nói: “Nếu như ta không nhầm, trên ngực ngươi, hẳn là có những cái hoa văn màu đỏ giống nhau, những hoa văn màu đỏ này. sắp tụ lại ở giữa ngực của ngươi.”

“Hoa văn màu đỏ giống hình con rồng. Y học gọi là bệnh giời leo. Trong dân gian gọi là gọi là rồng quấn thân!”

“Đầu rồng, đuôi rồng tụ lại, thần tiên cũng khó cứu!”

Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh tầm mắt rơi vào ngực Nghiêm Dao, thâm ý sâu sắc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK