Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1303

Rốt cuộc cái người tên Bùi Nguyên Minh này có thân phận cùng bối cảnh lớn đến mức nào? Tại sao ngay cá đống sự trưởng tập đoàn tài chính Phong Phú nghe đến tên anh ta cũng phải hoảng sợ như vậy?

Trời ạ! Quả thật là không tài nào tưởng tượng nổi! Mọi người không có cách nào để truy ra thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh.

Mà lúc này, anh chỉ nhàn nhạt liếc mắt, chậm rãi mở lời. “Bỏ đi, tai vạ thế nào cũng xem như thân thuộc. Chỉ cần người trong cuộc cho tôi câu trả lời thỏa đáng là được, những người khác không cần nhúng tay vào”

“Tôi! Tôi sẽ cho ngài câu trả lời thỏa đáng nhất! Xin ngài chờ một chút!”

Tra Nhĩ Tư lồm cồm ngồi thẳng thớm lên, quay sang phía Ngải Địch vẫn còn nằm rạp trên mặt đất, nghiêm giọng hỏi ngọn ngành câu chuyện. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả? Ngải Địch, tôi cho cậu cơ hội đại diện tập đoàn tài chính Phong Phú chính là để cậu dùng khả năng của bản thân tranh thủ lợi ích về cho tập đoàn chứ không phải cho cậu gây chuyện thị phi, làm điều xằng bậy!”

“Cậu có biết hành động nông nổi ngày hôm nay của cậu có thể khiến cho tập đoàn chúng ta tổn thất, thậm chí là phá sản hay không?”

Ngải Địch run lấy bẩy nằm trên mặt đất nhưng trong giọng nói vẫn thể hiện thái độ không cam lòng. “Tôi không phục! Hẳn ta là cái thá gì cơ chứ! Dưa vào cái gì mà chèn ép tôi!”

“Không phục? Thân phận của đổi phương, cậu không có tư cách được biết!”

Tra Nhĩ Tư cười gắn, sau khi dứt lời lập tức đứng lên, bước về phía Ngải Địch, trực tiếp dùng sức hạ chân xuống giẫm ngang cố đối phương. Gương mặt Ngải Địch lộ ra vẻ ngỡ ngàng khó tin, cần cổ bị gầm nát, chẳng mấy chốc cậu ta đã tắt thở.

Mà cảnh tượng này khiến cho mọi xung quanh đều sững sờ! Giết người rồi!

Tra Nhĩ Tư vì tìm đáp án khiến Bùi Nguyên Minh hài lòng, đã ra tay giết người!

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc! Tra Nhĩ Tư sau hành động dứt khoát của mình, tiếp tục quay trở về vị trí ban nãy, ngoan ngoãn quỳ xuống. “Ngài Nguyên Minh, để tỏ rõ thành ý của để quốc Ba Tư, tập đoàn tài chính Phong Phú sẽ chính thức rút toàn bộ ra khỏi Đại Hạ. Chỉ cần ngài còn sống, chúng tôi sẽ không bao giờ đặt chân vào Đại Hạ, cho dù chỉ là nửa bước!”

“Đồng thời chúng tôi cũng sẽ kiểm soát chặt chẽ toàn bộ doanh nghiệp, tập đoàn tài chính thuộc đế quốc Ba Tư. Bọn họ chỉ được phép đến Dương Thành để bàn chuyện kinh doanh, nếu ai dám cư xử thiếu lễ độ, gây chuyện không phân phải trái, tôi sẽ trực tiếp giết chết người đó!”

Thanh âm Lợi Khắc Tư thoáng run rẩy. Ông vừa bộc bạch xong, tất cả mọi người đều như hít phải ngụm khí lạnh, im lặng chẳng dám hé răng nửa lời.

Dù là ai cũng chưa bao giờ nghĩ để chuyện đế quốc Ba Tư luôn luôn đứng từ phía trên cao nhìn xuống cùng tập đoàn tài chính Phong Phú lớn mạnh về cả tiền của lẫn quyền lực, giờ phút này đều cúi đầu trước Bùi Nguyên Minh.

Trịnh Tuyết Dương trợn tròn mắt, mà Chung Vũ cùng Chu Cường biểu cảm cũng hệt như cô vậy. Nói đúng hơn, biểu cảm của mọi người xung quanh đều sống động như nhau.

Tất cả đều chẳng thể nào mường tượng ra được rốt cuộc thân phận Bùi Nguyên Minh cao quý đến mức nào? Những người mới vừa nãy còn xem thường anh, hiện tại trong mắt đã ngập tràn nỗi sợ hãi.

Bởi vì e ngại đổi phương chỉ là chuyện bình thường, quan trọng chính là những vị tai to mặt lớn đều liên tục quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh. Người đàn ông này, thật ra là thân thánh phương nào?

Mà lúc này, đầu Trịnh Tuyết Dương gần như muốn nổ tung vì suy nghĩ quá nhiều. Chồng cô, người đang đứng trước mặt cô, cuối cùng còn che giấu có bao nhiều chuyện nữa đây?

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt trả lời. “Đem tên này ra ngoài đi. Còn những thứ đã làm bẩn thì cứ việc bồi thường bằng tiền!”

“Ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ phụ trách bồi thường toàn bộ tổn thất mà ngài đã phải chịu! Ngoài ra, những kẻ có mắt không tròng ngày hôm nay, sống hay chết đều là chuyện do tập đoàn tài chính Phong Phú quyết định, tuyệt đối không hề có chút quan hệ nào với ngài hay Đại Hạ cả!”

Lợi Khắc Tư đứng bên cạnh không ngừng gật đầu. Nguyên nhân chính là những người ngoại quốc chết trên đất Đại Hạ đều do người thuộc đại sứ quán đứng ra xử lý.

Tuy nhiên hiện tại người trong cuộc đã nói như thế, mọi chuyện đương nhiên không cần truy cứu thêm nữa. Cái chết của Ngải Địch, hoàn toàn vô ích.

Thời điểm Tra Nhĩ Tư lạnh lùng nhìn sang Lâm Mỹ Tiên, cô hoảng sợ đến mức ngã phịch xuống đất. Hơn ai hết, Lâm Mỹ Tiên hiện tại hiểu rõ rằng chính mình xem như xong đời rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK