Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1571:

“Sở dĩ bây giờ chính thống của nhà họ Trầm chúng tôi còn chưa xảy ra chuyện gì, đơn giản là vì thủ lĩnh kia đang đợi, đợi tới mười lăm tháng sau!”

“Bởi vì… Ngày đó, chính là ngày chúng tôi giết vào tổng đà của bọn họ hai mươi năm trước!”

“Ngày đó, người kia sẽ giết người nhà họ Trâm chúng tôi!”

“Thời gian của tôi không còn nhiều lắm!”

“Thời gian của nhà họ Trầm cũng không còn nhiêu!”

“Cho nên họ Bùi, tốt nhất là cậu đừng nên nhúng tay vào chuyện này, bởi vì cậu chẳng những không giải quyết được, còn hại chết chúng tôi!”

Thủ lĩnh còn sống duy nhất năm đó, tên là Vân Ngọc Hạ.

Năm đó bà ta là sát thủ mạnh nhất của tổ chức đó, bây giờ ngủ đông hai mươi năm, ai cũng không biết thân thủ bà ta đã tới mức nào, có bao nhiêu đường rút.

Đối mặt với một đám sát thủ dùng bất cứ thủ đoạn tôi tệ nào, tiêền tài, quyên thế, năng lực, chỗ dựa vững chắc, mạng lưới quan hệ gì đó đều không có bất cứ ý nghĩa gì.

Nếu không lấy nhà họ Trầm là một trong mười gia tộc đứng đầu mà nói, bọn họ có tự tôn chân chính của mình.

Mà mẹ Hạ cũng có kiêu ngạo của bà ta, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, sao bà ta có thể lấy con gái mình ra làm lợi thế?

Huống hồ mẹ Hạ không có ngốc, Bùi Nguyên Minh đều có thể nhìn ra được nhà họ Phương bụng dạ khó lường, sao bà ta có thể không nhìn ra?

Chẳng qua có đôi khi, uống rượu độc giải khát là biện pháp duy nhất.

(Uống rượu độc giải khát chỉ giải quyết khó khăn trước mắt mà không tính đến hậu quả mai sau.) Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, anh có thể cảm nhận được mẹ Hạ đối với mình hoặc đối với Hạ Vân, là không có biện pháp hoàn toàn tàn nhẫn quyết tâm.

Mà chính bà ta cũng vô cùng bất đắc dĩ, vì ứng phó Vân Ngọc Hạ hơn phân nửa đã dùng toàn lực ứng phó.

Nếu không hôm nay bà ta đâu đặc biệt nói những lời này, trực tiếp bảo người ra tay là được rồi.

Thở dài trong lòng một hơi, Bùi Nguyên Minh vẫn chậm rãi nói: “Dì, chuyện ngày hôm qua cháu đã nói, không cân thiết nói lại lần nữa, cháu sẽ không để dì đưa Hạ Vân đi”

Sau khi dứt lời, Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, nhìn chằm chằm mẹ Hạ, đôi mắt sáng ngời nói: “Chỉ là một sát thủ mà thôi, cháu có thể giúp nhà họ Trầm giải quyết hết.”

“Giải quyết? Cậu giải quyết Vân Ngọc Hạ?”

Mẹ Hạ hơi sửng sốt, một lát sau nhếch miệng cười chế nhạo: “Họ Bùi kia, tôi biết cậu có chút năng lực, có thể trở thành thế tử Minh, đã nói lên cậu có chút bản lĩnh, thậm chí ngay cả Phác Việt Bân người đứng đầu Taekwon Băng Quốc đều không đỡ được một chiêu của cậu”

“Nhưng mà tôi không sợ kích thích cậu, Taekwondo vốn là theo chủ nghĩa hình thức, nhân vật lớn trong giới thượng lưu chân chính, người nào sẽ tin Taekwondo?”

“Cậu thắng Phác Việt Bân thì thế nào? Mười cậu, cũng không có khả năng là đối thủ của Vân Ngọc Hại”

“Dù sao Vân Ngọc Hạ chẳng những chiến lực mạnh, hơn nữa bà ta còn là một sát thủ chuyên nghiệp.”

“Súng ống, hạ độc, mưu lược, bà ta dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!”

“Muốn đối phó sát thủ đứng đầu như vậy, chỉ có sát thủ đứng đầu cùng cấp bậc, những người khác căn bản không làm gì được!”

“Bởi vì đấu đơn độc mà nói, chỉ cần bà ta ẩn nấp trong tối, không biết bà ta ra tay lúc nào, cậu lại phải đề phòng bà ta khắp nơi, địch ở trong tối †a ngoài sáng, mà chỉ cần cậu hơi lơ là, bà ta sẽ ra tay, im hơi lặng tiếng lấy mạng cậu!”

“Bùi Nguyên Minh, cậu cảm thấy đối mặt với sát thủ như vậy, cậu có thể đấu lại bà ta sao?”

“Cậu có tư cách gì đấu với bà ta?”

Vẻ mặt mẹ Hạ khinh thường, nếu đơn thuần là luận võ lực, sao nhà họ Trầm như gặp kẻ địch mạnh, kinh sợ tới vậy?

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Dì à, nếu là như vậy, nhà họ Phương dựa vào cái gì có thể giải quyết chuyện này?”

Mẹ Hạ lạnh giọng nói: “Bởi vì nhà họ Phương có con đường đặc biệt, có thể liên lạc với nhân vật lớn top mười trên bảng sát thủ trong truyền thuyết, bất kỳ người nào trong bảng này ra tay, đều có thể ngăn được Vân Ngọc Hạ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK