Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3342

“Chỉ là một người Đại Hạ, học một chút võ học liền muốn làm khó ông đây sao?”

“Chúng mày chẳng lẽ không biết, võ công trong thiên hạ đều xuất phát từ võ lâm, công phu võ lâm bắt nguồn từ Thiên Trúc sao?”

“Đối đầu với người Thiên Trúc bọn tao, đừng nói mày chỉ có một cái mạng, cho dù giống mèo có mười cái mạng cũng vô dụng!”

“Ở trước mặt ông mày anh hùng cứu mỹ nhân?”

“Đùa cái gì vậy…”

“Mẹ kiếp, chúa Jesus đến đây cũng không cứu được cô ta, đừng nói là mày!”

“Ông đây bây giờ lười giết mày, mày cứ như vậy làm khán giả di, đến lúc đó để mày ở hiện trường thưởng thức một chút, xem cậu Phạm làm sao động con đàn bà này!”

“Đợi cậu Phạm ăn sạch sẽ rồi, sau khi làm chết con đàn bà này, chúng tao sẽ đổ tội lên người mà) “Mày sẽ là tội phạm giết người!”

“Ha ha ha”

Cậu Xa vô cùng kiêu ngạo, hiển nhiên tự nhận trong việc bày mưu tính kế, quyết định kết quả cuối cùng.

Lúc này đi tới, chính là muốn túm Bùi Nguyên Minh đi cùng.

“Bốp:’ Không đợi tay bẩn của cậu Xa đụng tới mình, Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt quăng một cái tát ra.

Cậu Xa né không kịp, trực tiếp bị tát bay ra ngoài, mấy cái răng rơi ra, sau đó cả người “bịch” một tiếng đụng lên vách tường trên hành lang.

Đụng như vậy cũng làm cho xương cốt gã ta rạn vỡ, cả người căn bản không bò dậy nổi.

“Sao có thể…

“Mày trúng độc hoa yêu của Thiên Trúc bọn tao, làm sao mày lại không có việc gì…”

Cậu Xa vẻ mặt gian nan lên tiếng, trên mặt đều là vẻ khó tin.

Cho dù là thánh thủ y học của Thiên Trúc cũng không thể trực tiếp giải độc, cái tên người Đại Hạ trước mặt này sao có thể làm được.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lạnh nhạt, cái loại thủ đoạn cấp thấp này ở trước mặt anh mất mặt xấu hổ, Bùi Nguyên Minh lười nói ra.

Anh cũng không thèm nói lời vô ích, mà trực tiếp một cước giãm lên ngực cậu Xa Lần này, tên cậu Xa này trực tiếp phun máu, sau đó hôn mê bất tỉnh.

“Được rồi, đừng giả bộ ngất xỉu nữa”

“Nói cho tao biết, bọn họ là người nào.”

Bùi Nguyên Minh đi tới trước mặt Ninh Chỉ Lôi, bế cô ta lên, sau đó mới thản nhiên nhìn gã đàn ông đầu trọc: “Mày chỉ có một cơ hội.

Gã đàn ông đầu trọc giả bộ ngất xỉu kinh hoàng mở mắt, lúc này không thể không mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh n‹ “Những người này là người Thiên Trúc cao quý, vị quý nhân kia là khách quý phía sau bang Bá Vương chúng tao!”

“Mày xong đời rồi, thật sự xong đời rồi!

“Ngoài bang Bá Vương chúng tao, vị khách quý phía sau chúng tao kia ra, thân phận của những người Thiên Trúc này càng đáng sợ hơn!”

“Bọn họ đều có bối cảnh Thiên Trúc Tiên Phong Tự!”

“Đó chính là một trong ba môn phái lớn của Thiên Trúc!”

“Đứng đầu Tiên Phong Tự, chính là dòng thứ nhất của Thiên Trúc!”

“Thế lực như vậy, mày đắc tội nổi sao?”

“Tiên Phong Tự? Dòng thứ nhất? Tao xong rồi?”

Bùi Nguyên Minh một cước đá gã đàn ông đầu trọc ngã trở lại trên mặt đất.

“Tao mặc kệ Tiên Phong Tự hay là Thiên Long Tự, trở về nói cho cậu Phạm”

“Người này tao mang đi, mày bảo anh ta trong vòng mười phút tới đây dập đầu nhận lỗi.”

“Nếu không, anh ta không cần trở về Thiên Trúc nữa”

“Vĩnh viễn ở lại Đại Hạ chúng tao đi!”

Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh một bên ôm Ninh Chỉ Lôi, một bên mỗi bước một cước, đem cậu Xa đã hôn mê bất tỉnh đá vào trong phòng bao của mình.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh mang người tiến vào, đám người Tân Ý Hàm và Hàn Sang đều là vẻ mặt kinh ngạc.

Nhưng đợi tới khi Bùi Nguyên Minh đem sự việc đơn giản nói lại xong, vẻ mặt của Tân Ý Hàm và Hàn Sang đều đồng thời trầm xuống.

Đặc biệt là Hàn Sang, vẻ mặt có chút khó coi nói: “Cậu Bùi, sự việc e là có chút phiền phức!”

*Vị quý nhân sau lưng Bá Vương có chút không đơn giản.”

“Tôi nghe nói, bọn họ đến từ nhà họ Kim…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK