Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1824:

Lúc nhìn thấy người tới, Chân Giai Kỳ hơi sửng sốt, sau đó lại khôi phục bình tĩnh.

Rất rõ ràng, cô ta đã sớm biết được từ miệng đám Lý Khải Lâm, rất có khả năng người này là chỗ dựa vững chắc của Bùi Nguyên Minh, cho nên tuy cô ta kinh ngạc, nhưng không tính là rung động.

Sau khi nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của đối phương với vẻ ghen tị một lát, Chân Giai Kỳ mới lạnh lùng nói: “Tôi còn tưởng là người nào trâu bò hò hét!”

“Hóa ra là cô Lâm Lâm Mạn Ni nhân vật số một trong giới danh viện ở thủ đô!”

“Nhưng mà cô Lâm, tuy cô là nhân vật lớn, nhưng nói thẳng ra, cô chỉ là thư ký của Lâm Khang Dụ mà thôi.”

“Xem văn kiện, sắp xếp một số hành trình, thậm chí là bưng trà rót nước rửa WC, những chuyện này đều là sở trường của cô”

“Nhưng mà vấn đề giữ gìn pháp luật chính nghĩa, bắt người thẩm vấn, đều không liên quan tới cô Lâm!”

“Huống hồ cô chỉ là một thư ký, không có bất cứ quyên hạn nào đối với tôi”

“Nể mặt mũi của Lâm Khang Dụ, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm hôm nay cô cản trở người thi hành công vụ.”

“Bây giờ mời cô tránh ra”

Rất rõ ràng, tuy Chân Giai Kỳ biết thân phận của Lâm Mạn Ni cao quý.

Nhưng vấn đề là, cô ta chính là người nhà họ Chân ở thủ đô!

Nhà họ Chân ở thủ đô và nhà họ Lâm ở Tô Châu, đều là một trong mười gia tộc đứng đầu, không có gia tộc nào sợ gia tộc nào.

Huống chỉ hiện giờ ở sau lưng cô ta còn có Tạ Doãn Thần một trong sáu thế tử ở thủ đô, tương đương với Tạ Môn Kim Lăng cũng đứng sau lưng cô ta.

Cho nên đối với Lâm Mạn Ni, cô ta cũng không có quá nhiều kiêng kị.

Tóm lại, hôm nay cô ta chắc chắn phải bắt Bùi Nguyên Minh.

Lâm Mạn Ni mỉm cười nói: “Giám đốc công an Chân, tôi và cô có giao tình lâu năm”

“Nể mặt chuyện này, bây giờ cô xoay người rời đi, tôi có thể coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra”

“Thế nào?”

Đôi mắt Chân Giai Kỳ rét lạnh, chậm rãi nói: “Cô Lâm, có một số chuyện cô có thể quản, nhưng có một số chuyện, cô không có tư cách quản đâu!”

“Tuy cô được xưng là con gái nuôi của Lâm Khang Dụ, nhưng đây không phải là chỗ dựa để cô ra ngoài hung hãn ương ngạnh.”

“Gô nên biết, thủ đô này đã là nước sâu không thấy đáy!”

“Cô thật sự chuẩn bị ra mặt vì một nhân vật nhỏ, sau đó đắc tội ngư long trong nước?”

Lâm Mạn Ni lạnh nhạt mở miệng nói: “Tôi chỉ là một thư ký nho nhỏ, đâu dám đắc tội người nào?”

“Chẳng qua bây giờ tôi tốt bụng nhắc nhở giám đốc công an Chân cô một câu mà thôi.”

“Có đôi khi một đường đi tới chỗ tối, đó chính là đang tự tìm đường chết!”

“Mà một người muốn chết, người ngoài sẽ không giúp được cô ta chút nào!”

Chân Giai Kỳ tràn ngập hứng thú nhìn Lâm Mạn Ni, bỗng nhiên híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, mỉm cười nói: “Ngay cả cô Lâm đều có bản tính che chở cho con như vậy, người không biết, còn tưởng tên nhà quê này là nhân tình của cô cơi”

Vẻ mặt Lâm Mạn Ni bình thản nói: “Nếu cậu Bùi đồng ý, tôi cũng không thành vấn đề”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh ủ rũ, có thể đừng nói linh tinh như vậy được không? Nhỡ đâu Trịnh Khánh Vân ở phía sau đúng lúc nghe được, cô bảo tôi phải ăn nói như thế nào đây?

Mà nghe thấy lời Lâm Mạn Ni nói, đám Lý Khải Lâm và Trần Duy Nghĩa đều lộ ra vẻ khó có thể tin và hâm mộ ghen ghét.

Người phụ nữ xinh đẹp bọn họ chơi nhiều rồi, nhưng xinh đẹp giống như Lâm Mạn Nị, còn là người phụ nữ trong giới thượng lưu như thế, bọn họ thật sự không có tư cách chạm vào.

Nhưng mà bây giờ, người phụ nữ có thể nói là cô cả đứng đầu thủ đô, vậy mà đứng ra chống lưng cho Bùi Nguyên Minh.

Cho dù sớm đã đoán được, nhưng lúc này trong lòng đám Lý Khải Lâm vẫn rất rung động.

Khác với những người khác đang rung động, Chân Giai Kỳ thì cười mà như không cười nói: “Như vậy xem ra, cô Lâm là muốn bảo vệ nhân tình của mình?”

“Không tiếc vì tên đàn ông chó má này, trở mặt với Chân Giai Kỳ tôi?”

“Cô chắc chắn chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK