Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưong 1880:

Hứa Thục Tâm nói xong, cô ta lập tức võ tay, lập tức có mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đi ra, cả đám đều như hổ rình mồi nhìn Bùi Nguyên Minh, bộ dạng giống như sẽ đánh gãy chân tay Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.

“Hứa Thục Tâm, hôm nay là Lý Minh Tuấn vũ nhục tôi trước, còn muốn động chân động tay!”

“Bây giờ bị Bùi Nguyên Minh đánh gãy tay, chỉ là trừng phạt đúng tội mà thôi!”

“Cho nên chuyện ngày hôm nay, cho dù có hậu quả gì, tôi đều dốc sức gánh vác!”

Rất rõ ràng, Uông Linh Đan sẽ không trơ mắt nhìn Bùi Nguyên Minh rơi vào bấy, lúc này cô ta lạnh giọng mở miệng, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc.

“Cô !”

Nhìn gương mặt lạnh lùng của Uông Linh Đan lúc này, Hứa Thục Tâm tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy: “Các người đả thương người khác trước mặt mọi người, bây giờ tôi tìm thanh tra quốc tế, bắt lấy các người rồi nói!”

Rất rõ ràng, đám cậu chủ cô chủ như bọn họ, đều hiểu rõ ở vùng biển quốc tế muốn báo cảnh sát thì phải tìm thanh tra quốc tế.

Đợi bắt người xong sẽ giao cho chính phủ Băng Quốc, chỉ sợ Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan sẽ không có kết cục tốt.

“Không cần báo cảnh sát, như vậy lợi cho bọn họ quá!”

Lúc này Lý Minh Tuấn đã bình tĩnh trở lại, anh ta bảo bác sĩ trên thuyên tạm băng bó cánh tay phải cho mình xong, thì vung tay lên, tay trái câm một bình rượu.

“Đánh cậu ta tàn phế trước, sau đó lại ném vào trong vùng biển quốc tế cho cá ăn!”

“Sống hay chết, phải xem vận may của cậu tai”

Nhìn nụ cười dữ tợn trên gương mặt tuấn tú của Lý Minh Tuấn, đám người hầu và vệ sĩ của anh ta đều lộ ra biểu cảm hung dữ.

“Đúng vậy, đánh một trận, sau đó ném vào vùng biển quốc tế cho cá ăn!”

“Nếu không chết, lại đưa bọn họ tới chính phủ Băng Quốc!”

“Không làm như vậy, sau này chúng ta còn lăn lộn ở thủ đô kiểu gì?”

Cùng với giọng nói của Lý Minh Tuấn, rất nhiều người đã cầm lấy chai rượu trên bàn, cả đám cười gản tiến lại gần.

Đám Kim Mặc Hàn nhanh chóng lùi về sau, nói: “Đại diện Lý, chúng tôi không quen Bùi Nguyên Minh, sống chết của cậu ta không liên quan tới chúng tôi!”

Đám Hứa Thục Tâm nhìn thấy cảnh này đều lộ ra biểu cảm xem diễn trò.

Bọn họ thích nhìn đám tôm tép nhãi nhép như Bùi Nguyên Minh bị người ta ném vào trong vùng biển quốc tế nhất.

Ở đây chỉ có Uông Linh Đan muốn tiến lên che chở cho Bùi Nguyên Minh, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh chắn ở phía sau.

“Ông đây tự tay giết chết mày!”

Nhìn thấy động tác của Uông Linh Đan, Lý Minh Tuấn ghen tị tới mức đôi mắt đã đỏ lên.

Tốc độ của anh ta rất nhanh, rõ ràng là từng luyện Không Thủ Đạo của Băng Quốc, lúc này động tác vung chai rượu vô cùng sắc bén.

Nhưng mà không đợi đám Hứa Thục Tâm bắt đầu vỗ tay, chỉ thấy Bùi Nguyên Minh đột nhiên đá ra một cái.

“Rầm…

Một giây sau, Lý Minh Tuấn bay ngược về sau, trực tiếp đập trúng một cái ghế nằm, chỉ trong nháy mắt, anh ta đã miệng máu tươi chảy lênh láng.

Cùng lúc đó, Bùi Nguyên Minh tùy ý cầm lấy một chai rượu.

Lý Minh Tuấn che miệng, quát lên: “Giết chết cậu tai”

“Lân!”

“Toàn bộ cùng tiến lên!”

Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục cùng xông tới, cả đám đều mở miệng gào thét, giống như ước gì có thể bóp chết Bùi Nguyên Minh ngay tại chỗ.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không lùi mà tiến lên.

“Bốp bốp bốp..”

Hiện trường vô cùng hỗn loạn, âm thanh chai rượu đập trúng đầu không ngừng vang lên.

Đám người Hứa Thục Tâm nhìn thấy cảnh này đều nhanh chóng võ tay, vẻ mặt hưng phấn, chỉ đợi Bùi Nguyên Minh bị đám người đánh chết.

Có thể nói, toàn trường ngoại trừ Uông Linh Đan ra, tất cả mọi người chỉ sợ thiên hạ không loạn, đều hi vọng Bùi Nguyên Minh trực tiếp bị đánh tàn phế, sau đó lại bị ném vào trong vùng biển quốc tế cho cá ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK