Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1109

Lý Đức Tài luống cuống tay chân từ dưới đất bò lên.

Trên mặt anh ta đều là biểu tình thẹn quá hóa giận, anh ta trực tiếp lấy điện thoại di động ra, ấn một số điện thoại.

“Anh Thương Dăng, là em đây, em là Lý Đức Tài đây!”

“Em bị một tên bán hàng vỉa hè đánh!”

“Đây là địa bàn của anh, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho em!”

Nghe được cái tên “Thương Dăng”, người Xum quanh vây xem liền biến sắc.

Một lúc sau, có người nhịn không được nói: “Ông chủ này, cho tôi hỏi một chút người mà anh vừa gọi là anh Thương Dăng đó, có phải là Thương Dăng đại ca chuyên cai quản vỉa hè hay không?”

“Coi như mày có kiến thức, người mà tôi vừa nói chuyện chính là anh Thương Dăng mà mày đang nghĩ”

“Anh Thương Dăng là một trong những đại ca xã hội đen khét tiếng, tất cả vỉa hè trong thành phố này đều là địa bàn do anh ta cai quản!”

“Anh ấy là đại ca của tôi!”

Vẻ mặt của Lý Đức Tài rất đắc ý.

Nghe Lý Đức Tài nói như vậy, không ít người đang vây xem náo nhiệt đều biến sắc, đặc biệt là một số quầy hàng vỉa hè nhỏ bên cạnh, lúc này thần sắc của bọn họ vô cùng khó coi.

Lập tức, có mấy chủ quán có lòng tốt nhịn không được mở miệng: “Này cô gái, cô mau rời khỏi nơi này nhanh lên!”

“Cái tên đại ca Thương Dăng này thật sự không dễ chọc đâu! Chúng ta bán hàng vỉa hè ở đây, đều phải nộp phí bảo an cho anh ta!”

“Nếu như không nộp, nhẹ thì anh ta sẽ đập sạch sạp hàng của cô, nặng thì đánh cô một trận!”

“Hơn nữa tên Thương Dăng này rất háo sắc, rất nhiều cô gái bày hàng bán trên vỉa hè đều bị anh ta bắt nạt!”

“Còn anh bạn này nữa, hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, các người nhanh chóng rời khỏi đây đi, những đồ vật này cũng đừng lấy nữa cứ chạy lấy thân mình trước đi!”

“Nếu không đợi khi đại ca Thương Dăng tới, các người muốn chạy cũng chạy không thoát!”

Đương nhiên, trong đám người vây xem cũng có không ít người có lòng tốt nhắc nhở bọn họ.

Tuy lời nói của bọn họ có chút khoa trương, nhưng mỗi lời họ nói ra đều là sự thật.

Tầng dưới cũng có cuộc sống sinh hoạt của tầng dưới, cũng có quy luật của riêng nó.

Chuyện mấy quầy hàng vỉa hè này, bị một đại ca xã hội đen thu phí bảo an cũng chuyện rất bình thường.

Vừa rôi mọi người chỉ là muốn xem náo nhiệt, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều không đành lòng nhìn một cô gái xinh đẹp như Trịnh Tuyết Dương bị loại người như tên Thương Dăng chà đạp.

Lúc này, Lý Đức Tài lại cười lạnh một tiếng, nhìn lướt mọi người xem một cái nói: “Đi? Lúc này mới muốn rời đi không phải là quá muộn rồi sao?”

“Người đâu trông kỹ bọn họ cho tôi, một tên cũng không để chạy thoát!”

“Tôi còn đang chờ anh Thương Dăng đến đây đòi lại công bằng cho tôi đó!”

Lý Đức Tài vung tay lên, ra hiệu cho mấy tên cấp dưới đi cùng anh ta nhanh chóng tản ra, bao vây Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương lại.

Nhìn thấy một màn này, đám người xung quanh đều vô cùng lo lắng, nhưng không ai dám đi lên trợ giúp.

Sau đó không lâu, liền nghe thấy tiếng bước chân của một đám người từ phía xa truyền đến, đám người xung quanh vây xem lập tức theo bản năng tản ra.

Sau đó một đám người có dáng vẻ rất giống lưu manh đi tới.

Dẫn đầu là đại ca Thương Dăng trên người mặc một chiếc áo da hoa văn tỉnh xảo, răng vàng khè, trên cổ đeo một chiếc dây xích vàng.

Mà đi theo bên cạnh anh ta còn có bốn cô gái ăn mặc thiếu vải, có thể thấy những cô gái này cùng một giuộc với đám lưu manh kia, trang điểm rất đậm, trên mặt toàn là chữ xấu như gà bới.

Nhưng không thể không thừa nhận, dáng người của mấy cô gái này rất nóng bỏng.

“Anh Thương Dăng rốt cuộc anh cũng đến rồi, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho eml”

Khi nhìn thấy đại ca Thương Dăng xuất hiện Lý Đức Tài liền nhào tới, nghiêm mặt mở miệng nói.

Đại ca Thương Dăng đưa tay vỗ vỗ mặt Lý Đức Tài, nói: “Đức Tài à, bình thường mày cung phụng ông đây cũng không ít, ông đây nhất định sẽ đòi lại công bằng cho mày, nói đi ai dám ở địa bàn của tao đánh mày? Ông đây liền đánh chết nói”

Nghe vậy, Lý Đức Tài liền chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói: “Anh Thương Dăng, chính là thằng oắt này đánh eml”

“Rõ ràng bọn họ bày quầy bán hàng trên địa bàn của anh, không giao phí bảo an thì thôi đi còn dám đánh người, anh Thương Dăng đánh chết thằng oắt này đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK