Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Một người trong số chúng, còn sờ soạng thân xe với biểu hiện đau khổ, hùng hùng hổ hổ chửi bới.

Có người còn lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện với vẻ mặt bất cần.

Về phần các nữ nhân, nhìn cảnh tượng này với vẻ ghét bỏ, có vẻ rất khó chịu về vụ tai nạn xe cộ, và cảm thấy điều này, ảnh hưởng đến việc họ tung tăng tối nay.

“Hãy đến giúp đỡ một chút, trên xe có người bị thương, và bị rò rỉ xăng!”

Bùi Nguyên Minh hướng về phía đám người này mở miệng.

” Vạn nhất một hồi xe phát nổ, sẽ xảy ra nhân mạng!”

” Vương bát đản, vào lúc này, ngươi có tư cách xen vào việc của người khác sao?”

“Ngươi cho rằng mình là ai thế?”

Người đàn ông cúp máy với vẻ mặt khó chịu.

” Ngươi hơi một tí là giở luật giao thông đường bộ ra sao?”

“Ta đã gọi 110 rồi, sắp tới sẽ có người từ đồn cảnh sát đến xử lý.”

“Trước mắt không ai được dời hiện trường, tránh ảnh hưởng đến việc phân chia trách nhiệm lỗi giao thông!”

Nghe được lời nói của người đàn ông vừa nói chuyện điện thoại, mấy người bạn đồng hành xung quanh cũng giễu cợt.

Mọi người đều cho rằng, Bùi Nguyên Minh là người qua đường thích tọc mạch.

“Ta đã nói rồi, tới hỗ trợ!”

“Nếu không, một khi xe nổ tung, người bị thương sẽ mất mạng!”

Bùi Nguyên Minh cau mày đi về phía trước, ngửi thấy mùi xăng, liền bắt đầu kéo cửa xe.

Mặc dù, lấy thân thủ của mình, việc phá cửa xe rất dễ dàng.

Nhưng vấn đề là, động tác của anh không được quá mạnh, nếu không, sơ ý một chút sẽ đè chết người bị thương.

Lúc này, tốt nhất nên có người đến giúp đỡ, thì việc cứu người sẽ thuận lợi hơn.

Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh lại lên tiếng: “Nhanh lên, không chừng một hồi, thật sự chết người!”

“Không liên quan gì đến chúng ta, nếu xảy ra nhân mạng!”

Người đàn ông lúc này chỉ vào Bùi Nguyên Minh.

“Nếu như ngươi phá hủy hiện trường, làm cho phân chia trách nhiệm trong chốc nữa không rõ ràng, ta xem ngươi bồi thường như thế nào…”

“Chiếc Toyota này của Lão Tử. là hàng nhập khẩu, giá hơn 500 triệu!”

” Ngươi bồi thường nổi sao?”

“Bốp!”

Người đàn ông nghe điện thoại còn chưa nói xong, Bùi Nguyên Minh đã một bước phóng lên, một bàn tay đem hắn phiến lật trên mặt đất.

Người đàn ông nghe điện thoại lúc này mới sững sờ ngơ ngác, che khuôn mặt sưng tấy lên, phẫn nộ gầm lên: ” Vương bát đản, ngươi không biết Lão Tử là Tiểu Bá Vương ở trên đường này sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK