Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 411

Người kia nghe thấy lời Bùi Nguyên Minh nói, lúc không biết xảy ra chuyện gì, hai chân trực tiếp mềm nhũn quỳ xuống mặt đất

“Xin lỗi, thật xin lỗi, tôi chỉ làm việc mà Trường Đào giao mà thôi, những chuyện này đều không liên quan đến tôi!

“Được thôi, tôi sẽ tha thứ cho anh”

Bùi Nguyên Minh vẫy tay gọi một người phục vụ tới, cầm ly rượu chậm rãi đổ xuống đầu hắn.

Người này đến cả dũng khí tránh né cũng không có.

Kết cục của Trương Đào đều đã rõ, anh ta cũng không muốn chính mình bị kéo theo.

“Tao giết mày! Tao nhất định phải giết mày! Mày còn không biết tao là người như thế nào sao? Mày dám làm thế với tao! Mày chết chắc rồi!” Trương Đào cố giãy giụa mở miệng hét lên

“Mày là người thế nào không quan trọng, chỉ là mày không biết tao, rõ ràng mày hỗn láo đến không ổn, một gia tộc hạng hai chứ không phải thế hệ thứ hai giàu có, khi nào thì đã có giả vờ giả vịt trước mặt tao rồi? Bùi Nguyên Minh cười nhạt

Những lời này anh không hề nói bậy, chỉ cần tham gia qua đại hội cổ đông của gia tộc Nạp Lan, vậy hẳn phải nhận thức được chính mình.

Nếu đã không nhận biết được bản thân, thì điều đó chứng tỏ gia đình của Trương Đào ở Hải Dương đến hạng hai còn không xứng.

Nghe những lời của Bùi Nguyên Minh, trước đây xem thường những người phụ nữ của, Bùi Nguyên Minh, mỗi người phụ nữ đều để lộ ra vẻ mặt si tình

Thật khí phách!

Không quan tâm anh ta chém gió hay thật sự tài giỏi như vậy, có thể nói ra những câu này, đủ để biết người này rất tự tin

Sự thật thì Bùi Nguyên Minh cũng không nói sai, đến tham gia buổi họp đó, đều là những người thừa kế trong những gia tộc nhỏ không có thể lực, hoặc những tài sản thế chấp từ những gia đình hạng 1 hạng hai.

Những người này không đủ tiêu chuẩn để tham gia vào các bữa tiệc thực sự cấp cao. Họ chỉ có thể tham gia vào các cuộc tụ họp mà họ cho là rất cao, để đưa ra cái gọi là vòng kết nối và khuôn mẫu của họ. Nếu như Bùi Nguyên Minh sớm biết cái gọi là bữa tiệc cấp thấp này, có lẽ anh sẽ không thèm tới

“Các người, có còn ai có ý kiến với tôi nữa không?” giải quyết xong hai thứ phế thải này, Bùi Nguyên Minh quay đầu nhìn mọi người xung quanh.

Đám đông vừa nãy đang xôn xao bàn tán không ngừng lúc này im bặt, không ai dám nhìn vào mắt Bùi Nguyên Minh

Cái gì gọi là rác rưởi?

Bọn họ mới là rác rưởi!

Lúc này tập trung hơn 20 người, nhưng đều bị khí tức phát ra từ Bùi Nguyên Minh nghiền đến chết đi sống lại, căn bản đến phản bác cũng không dám nói.

Bởi vì kết cục của Trường Đào như thế nào họ đề đã nhìn rõ.

Tuy rằng rốt cuộc đến cuối cùng bọn họ không biết Bùi Nguyên Minh là ai, nhưng vào lúc này chẳng có ai bằng lòng đứng ra ra mặt cho Trương Đào cả.

Hơn nữa, đêm nay là đêm của Tống Kiều Linh

Tống Kiều Linh lần này làm bộ mặt đến đại diện cho công ty đầu tư Diệp Vấn, một tên không biết từ đâu ra dám lấn lướt qua mặt Tống Kiều Linh, sợ là đến cuối cùng chết thế nào cũng không biết. “Đây là cái gọi là xã hội thượng lưu? Nực cười”

Bùi Nguyên Minh lắc đầu, tầng này đúng là thấp kém quá rồi, Trịnh Chí Dụng cũng có năng lực hơn mấy người này.

“Tống Kiều Linh tới rồi.”

“Cái gì? Thư ký Kiều Linh tới rồi!”

“Chị Tống, chúng em có thể đợi được chị rồi, chị nhất định phải chủ trì đại cục cho chúng em!

“Có người ở bữa tiệc của chị làm loạn, đây thật là không nể mặt chị, chị đến thật đúng lúc, mau dạy giỗ cái tên làm càn này đi!

“Cái tên gia hỏa này căn bản không hiểu được, chị đại biểu cho công ty đầu tư Diệp thị, công ty đầu tư Bùi Thị chính là trời ở thành phố Hải Dương này đó!”

Những người lúc trước không dám nói lời nào giờ thấy Tống Kiều Linh thì như tìm thấy được sự khuyến khích

Còn có mấy người muốn thể hiện ở trước mặt Tổng Kiều Linh, lúc này đều chỉ vào Bùi Nguyên Minh mà mắng nhiếc .

Tống Kiều Linh vừa mới trang điểm từ nhà tới không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên cô tổ chức một buổi tiệc thế này, không ngờ rằng lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Cô nhìn xuống Trương Đào đang chật vật khổ sở dưới đất, lại nhìn về Bùi Nguyên Minh đứng đó không xa, Tống Kiều Linh liền tái mặt, nhanh chóng đi về phía Bùi Nguyên Minh đứng.

Những người ở đó từng người từng người trên mặt đều lộ vẻ đắc ý, đã nhìn thấy chưa? Đến cả thư ký Kiều Linh cũng bị chọc giận rồi, có thư ký Kiều Linh ra mặt, cái tên kia còn không lộ bộ mặt nguyên hình sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK