Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1043

Lúc này, tám đại chấp sự đều giận giữ trừng mắt nhìn Diệp Phùng Xuân. Ông ta có thù oán với Lục Thiên Hành thì chắc chắn phải biết rõ về Lục Thiên Hành, nhưng ông ta lại không thèm nhắc trước, khiến bọn họ không kịp phòng ngừa, mất mặt như thế, đúng là mưu đồ đáng chết.

Mà lúc này, Thiên Diệu Linh Vũ lại khoát tay nói: “Thôi, chắc Phùng Xuân ông cũng chỉ là sơ sẩy nhất thời, tôi không trách gì ông. Tóm lại vẫn là do chúng tôi vô dụng, không trách người khác được”.

Mọi người nghe vậy, đều cúi đầu, vẻ mặt vừa thẹn vừa giận.

Nhưng Thiên Diệu Linh Vũ lại cất cao giọng nói.

“Mặc dù tôi thua, nhưng không cho phép ai vấy bẩn sự vinh quang của gia tộc Thiên Diệu. Tôi sẽ đi mời trưởng tộc xuất sơn, chém giết tên ngông cuồng này để chứng minh sự mạnh mẽ của gia tộc ta”.

Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều lộ ra vẻ vui mừng.

Hai mươi năm trước, trưởng tộc của bọn họ đã đột phá cảnh giới tông sư đỉnh phong, trở thành đại tông sư, mà lúc đó, trưởng tộc cũng lập tức ẩn tu.

Đã qua hai mươi năm, không biết công lực của trưởng tộc sẽ thâm hậu đến mức nào, nhưng Lục Thiên Hành dù có mạnh đến mấy thì chẳng lẽ còn mạnh hơn được trưởng tộc hay sao.

Trưởng tộc mà xuất sơn thì chắc chắn sẽ giết chết được kẻ này.

Mà lúc này, Diệp Phùng Xuân cũng nói.

“Tôi xin giúp đỡ Linh Vũ huynh một tay. Tôi có ân cứu mạng với lãnh đạo của cảnh vệ Thượng Kinh. Người này đã từng đồng ý với tôi rằng, chỉ cần tôi yêu cầu thì người đó sẽ giúp tôi một lần dù bất kể là chuyện gì. Tôi sẽ nhờ người đó ra tay, người đó có một chiến đội đặc chủng thực lực cực mạnh, Lục Thiên Hành có mạnh đến mấy thì cũng chỉ là người trần mắt thịt, dù không giết được thì cũng có thể khiến cậu ta bị thương”.

Thiên Diệu Linh Vũ nghe vậy thì trầm tư một lát rồi nói: “Không vội, để tôi gặp gia chủ rồi nói tiếp”.

Diệp Phùng Xuân sửng sốt rồi gật đầu.

Lúc này, Thiên Diệu Linh Vũ nói: “Chuẩn bị xe, tôi cần đi gặp gia chủ”.

Nửa tiếng sau, một chiếc xe BMW dần dần xuất phát trên đường Bàn San.

Trên xe là Thiên Diệu Linh Vũ và tám đại chấp sự.

Lúc này, bọn họ đều sầm mặt, nhíu mày rất chặt.

Từ khi gia tộc Thiên Diệu thành danh cho đến giờ, chưa giờ bọn họ phải chịu một nỗi nhục như thế. Lần này bọn họ đến gặp gia chủ, chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận, dù gì cũng là bọn họ vô dụng nên mới đến cầu cứu gia chủ.

Nhưng bọn họ đã không còn cách nào khác, nếu muốn giết Lục Hi thì ngoài việc mời gia chủ ra thì cũng chỉ có cách khởi động sát trận của gia tộc Thiên Diệu mà thôi.

Nhưng gia chủ đã từng nói, chưa đến lúc gia tộc Thiên Diệu gặp đại nạn thì không được phép dung đến sát trận này, nên bọn họ không dám làm liều.

Thế nên bọn họ mang theo tâm tình bất an đi lên đỉnh núi.

Ở trên sân thượng nơi đỉnh núi, mọi người vội vàng xuống xe, đi bộ vào sân thượng.

Lúc này, trên sân thượng tuyết trắng xóa, có một người ngồi xếp bằng trên tuyết trắng, cả người bị tuyết bao phủ, chỉ có thể nhìn ra một dáng hình đại khái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK