Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 341

Tại khoảnh khắc bóng đen biến mất, Lục Hi đã bắt đầu xoay người, đồng thời ngọn lửa vàng rực cháy cũng xuất hiện trên hai cánh tay anh.

Chỉ thấy tay trái anh trực tiếp nắm lấy thanh đao, đồng thời vung nắm đấm về phía lồng ngực bóng đen.

Thấy tình thế không ổn, lưỡi đao của bóng đen liền chuyển hướng chặt xuống cánh tay của Lục Hi, phát ra một tiếng ‘đinh’ chói tai, sau đó lại biến mất.

Một đòn công kích của Lục Hi đánh vào không khí khiến anh cũng ngạc nhiên không thôi.

Một đòn này của anh ta tưởng chừng như đơn giản nhưng lại dung hòa thuật cận chiến thần quan bên trong, có thể nói là huyền diệu đỉnh cao, người bình thường không thể né tránh được cú đấm này, nhưng bóng đen kia lại có thể né được một cách dễ dàng.

Khi Lục Hi còn đang bối rối, bóng đen lại giống như ma quỷ xuất hiện ở bên trái anh, đồng thời chớp mắt dùng đao chém xuống thắt lưng anh.

Đây cũng là thông lệ thường thấy ở Túy Giang Hồ, khi mấy vị gia chủ đến đây đều sẽ mang theo một hai đệ tử xuất sắc trong gia tộc đến giao lưu so tài, học hỏi lẫn nhau để cùng tiến bộ, cũng xem như là một thông lệ tốt.

Bởi vì chuyện hôm nay mà du khách một đồn mười, mười đồn trăm, gọi bạn bè đến Túy Giang Hồ xem cao thủ so tài, cuối cùng khiến cho Túy Giang Hồ chật kín người.

Có đầy người đang đứng trước võ đài, thỉnh thoảng còn cổ vũ cho những người trên đài.

Mọi người đều đã đến, Chu Kiến Bân cũng không thể đuổi người ta đi cho nên phải khẩn cấp kê thêm bàn ghế bên ngoài và mua thêm nguyên vật liệu nấu ăn để dùng trong trường hợp khẩn cấp.

Lúc này người vẫn đến càng lúc càng nhiều, Chu Kiến Bân không còn cách nào khác đành phải tìm Lâm Tiêu thương lượng xem có thể cho du khách vào tầng một của Ngũ Phụng lâu hay không.

Bởi vì mặc dù Lâm Tiêu đã bao toàn bộ Ngũ Phụng lâu nhưng các gia chủ tới đây đều đã ngồi trên tầng hai, tầng một thì vẫn còn trống.

Chu Kiến Bân cả gan muốn thử thương lượng một lần bởi vì có quá nhiều du khách đến mà tầng một của Ngũ Phụng lâu lại còn trống không cho ai vào khiến cho du khách rất bất mãn, điều này khiến ông ta thật sự rất khó nghĩ.

Không ngờ Lâm Tiêu lại rất dễ dàng đồng ý, chẳng những đồng ý mà còn phái đệ tử của mình đến võ đài góp vui, muốn khiến cho du khách thêm vui vẻ náo nhiệt.

Chu Kiến Bân rất ngạc nhiên.

Là ông chủ của Túy Giang Hồ, Chu Kiến Bân biết Lâm Tiêu không chỉ dùng bữa ở đây hai ba lần cho nên cũng ít nhiều hiểu được tính tình của Lâm Tiêu, ông ta là người nói một là một hai là hai, không thích ai làm trái ý mình, không ngờ hôm nay ông ta lại dễ tính như vậy, điều này khiến cho Chu Kiến Bân cảm thấy rất ngạc nhiên.

Nhưngchuyện đó cũng không quan trọng, dù sau đây cũng là một điều tốt, ngay khi tầng một của Ngũ Phụng lâu mở cửa thì chỗ ngồi cũng chật kín như nêm.

Ngồi ở đây cũng có thể nhìn thấy được rõ võ đài bên cạnh Ngũ Phụng lâu.

Lục Hi lái xe, không bao lâu đã tới lối vào của Túy Giang Hồ, anh đậu xe rồi đi vào trong. Túy Giang Hồ hôm nay giăng đèn kết hoa, trông hết sức náo nhiệt.

Vừa bước vào Túy Giang Hồ thì anh đã nhìn thấy một rừng trúc tím.

Lục Hi đi vào theo con đường yên tĩnh trong rừng trúc tím, trên những cây trúc tím này có treo từng chiếc đèn lồng màu đỏ, trong yên tĩnh còn có chút không khí vui mừng.

Đi qua rừng trúc tím anh lại thấy một con suối uốn lượn, vượt qua con suối đó là rừng đào lớn.

Anh thấy Ngũ Phụng lâu và võ đài nằm trong rừng đào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK