Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 51

Tăng Thiên Vương đứng trong đám đông quát lên điên cuồng với đàn em của mình.

Ông ta biết đêm nay là một cơ hội tuyệt vời, Hoàng Sào đột ngột qua đời ông ta liền lập tức liên liên thủ với Thọ Thiên Vương phong tỏa toàn bộ đại lộ Trường An.

Chỉ cần giết được Phù Đồ, kẻ trung thành nhất với Hoàng Sào, thì Đỉnh Thiên sẽ là của hai người bọn họ.

Từ nay về sau ngọn núi lớn đè trên đỉnh đầu của bọn họ cũng đã không còn tồn tại nữa, đây chính là thời điểm để bọn họ leo lên nắm quyền ở Tây Kinh này.

Vì vậy không cần biết Phù Đồ hung tàn đến cỡ nào hay đàn em dưới tay mình chết bao nhiêu, hai người bọn họ cũng sẽ không cho phép đàn em của mình rút lui, chỉ cần giết được Phù Đồ thì tất cả mọi chuyện còn lại đều có thể xử lí được.

Bên này, Phù Đồ lấy thương đổi thương, lấy mạng đổi mạng, bộc phát khí thế chưa từng có từ trước đến nay, lấy một địch trăm, đại khai sát giới.

Ở phía bên kia, hơn ba mươi người đàn ông cường tráng cũng đang chiến đấu kịch liệt với đàn em của Thọ Thiên Vương.

Vừa mới va chạm thì bên phía bọn họ đã ngã xuống năm sáu người nhưng bọn họ cũng dần ổn định được vị trí và bắt đầu hỗ trợ lẫn nhau xông lên chém giết.

Giờ phút này trong mắt Phù Đồ đã không còn gì khác ngoài chém giết, chỉ cần có thứ gì đó lọt vào trong mắt của hắn ta thì hắn ta đều bổ một đao xuống. Đối với vết thương trên cơ thể của mình thì hắn ta hoàn toàn không để ý tới, ông Hoàng có ơn cứu mạng đối với hắn ta, cho dù trận này có chết thì hắn ta cũng không hối tiếc.

Phù Đồ bị chém hết đao này tới đao khác, không biết trên người đã rách ra bao nhiêu vết thương, hắn ta cảm thấy sức lực đang không ngừng hao tổn, thanh đao trên tay cũng càng lúc càng nặng.

Bỗng nhiên từ đâu lại đâm đến một thanh mã tấu dài xuyên thẳng từ sau lưng ra phía trước ngực của hắn ta.

Phù Đồ dùng hết sức bình sinh quay lại chém ra một nhát đao.

Một đao này đã chém kẻ kia làm hai.

Hai mắt của hắn ta từ lâu đã bị máu huyết che lấp cho nên hắn ta không hề biết mình bị ai đâm lén, nhưng chuyện này cũng không còn quan trọng bởi vì bây giờ hắn ta đã không thể nhấc thanh đao lên được nữa.

“Ông Hoàng, tôi đi theo ông đây”.

Trong lòng Phù Đồ thầm niệm một câu, sau đó hắn ta cắm thẳng thanh đao lớn xuống đất rồi đứng dựa vào nó, chậm rãi nhắm mắt lại.

Tuy nhiên, ngay lúc hắn ta nhắm mắt lại thì hắn ta dường như đã nhìn thấy một bóng người uể oải đi tới trước mặt mình.

Trong văn phòng trên tầng cao nhất câu lạc bộ giải trí Đỉnh Thiên.

Lục Hi ngồi ở trên ghế giám đốc, hai chân bắt chéo đặt trên bàn làm việc, nhìn bốn người, hoặc cũng có thể nói là bốn thi thể đang nằm ngay ngắn trên mặt đất.

Một người là Phù Đồ, ba người còn lại là đàn em quyết chết để bảo vệ uy nghiêm của Hoàng Sào.

Anh vốn đang ngủ trong tiệm tạp hóa nhưng hành động của Phù Đồ khiến cho anh nhớ đến những người anh em trước đây của mình, những người đó cũng trung thành và tận tụy với anh như vậy, lúc nào cũng vào sinh ra tử với anh.

Cuối cùng anh vẫn không thể kiềm chế được bản thân mà đi đến đại lộ Trường An, chứng kiến trận chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK