Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 139

Lục Hi trợn mắt, đáp rằng: “Cút sang chỗ khác đi, lần này không dẫn theo ai hết. Nếu anh bằng lòng thì cứ ở lại đây, trông nhà cho tôi đi”.

Nói xong, Lục Hi quay người rời đi.

Vân Khả Thiên nhìn theo bóng lưng Lục Hi rời đi mà tỏ ra ai oán, nhưng anh Lục đã nói không dẫn anh ta theo, anh ta cũng không dám bất chấp đi theo.

Thấy Lục Hi đi rồi, Vân Khả Thiên cúi đầu ủ rũ tới bên cạnh sofa, vươn vai một cái, nhìn nơi mà Lục Hi thường nằm ngủ.

Vân Khả Thiên đột nhiên cười hề hề, học theo điệu bộ của Lục Hi, thoải mái nằm xuống.

“Những ngày tháng thế này cũng thoải mái thật đấy”.

Vân Khả Thiên lầm bầm rồi chuẩn bị ngủ một giấc.

Nhưng chưa đưa bao lâu, một giọng nói mềm mại đột nhiên vang lên.

“Xin hỏi, ông chủ Lục có ở đây không ạ?”

Vân Khả Thiên vừa định đi ngủ phải ngẩng đầu lên, sau đó hai mắt sáng ngời.

Một cô gái với vóc dáng cao ráo đang đứng ngay trước cửa.

Cô gái này cũng trạc tuổi anh ta, mái tóc mềm được buộc cao như đuôi ngựa, gương mặt không hề dính chút son phấn, đôi mắt to tròn, sống mũi cao thẳng, đôi môi với các đường nét rõ ràng, gương mặt rất sạch sẽ và xinh đẹp.

Ánh mắt của Vân Khả Thiên dần dần đảo từ gương mặt của cô ấy xuống bên dưới, cô gái này mặc một chiếc áo phông trắng ngắn tay nhét gọn trong chiếc quần jeans ôm sát, đôi giày cao gót màu trắng càng tôn thêm vẻ đẹp uyển chuyển của cô ấy.

Vây quanh Vân Khả Thiên toàn là những người phụ nữ suốt ngày tô son trát phấn, tranh quyền đoạt lợi.

Chợt được thấy một mỹ nữ vừa sạch sẽ, hào sảng lại còn anh khí như thế, Vân Khả Thiên bỗng thấy tim mình trật nhịp.

Anh ta chậm rãi ngồi dậy, cầm lấy điếu thuốc trên bàn, châm thuốc rồi hút vài hơi, cố tỏ ra thâm trầm rồi nói: “Chính là tôi, tìm tôi có việc gì?”

Cô gái kia thoáng nhướn mày, giẫm trên đôi giày cao gót tới trước mặt Vân Khả Thiên, rất có tiết tấu, giơ bàn tay phải ra lướt nhẹ trên mặt bàn trước mặt anh ta.

“Răng rắc”.

Chiếc bàn lập tức nứt ra ở giữa.

Lúc này, cô gái đột nhiên mỉm cười yêu kiều: “Tôi đến để giết anh đấy”.

“Cạch”.

Điếu thuốc trong miệng Vân Khả Thiên rơi xuống đất.

Sau khi ra ngoài, Lục Hi tới ga tàu cao tốc, mua một tấm vé hướng về Hải Khẩu.

Trải qua giấc ngủ dài bảy tiếng đồng hồ, anh đã tới điểm đích.

Ra khỏi ga tài, anh ngồi taxi tới bến cảng, mua một tấm vé tham quan du thuyền rồi lên thuyền.

Lúc này đã là hơn tám giờ tối, du thuyền chầm chậm ra khỏi bến cảng.

Đây là một chiếc du thuyền gần bờ, mỗi một chuyến kéo dài một ngày một đêm cả đi lẫn về, ban ngày tham quan, ban đêm thưởng thức các tiết mục biểu diễn, còn đủ thứ trò chơi tiêu khiển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK