Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 330

Đại tông sư!

Đại tông sư chính là truyền thuyết sống trong giang hồ, là cường giả siêu cấp, là danh xưng tôn kính nhất của một võ giả.

Biết tỉnh Tây Bắc có một đại tông sư xuất hiện, một nhóm ông lớn giang hồ kinh ngạc vô cùng, nhưng cũng càng vui mừng hơn.

Vốn dĩ toàn bộ tình Tây Bắc chỉ có Lâm Tiêu là tông sư, không chiếm quá nhiều ưu thế so với các tỉnh khác.

Nhưng giờ xuất hiện một đại tông sư thì lại khác.

Toàn bộ Hoa Hạ này chưa từng có đại tông sư xuất hiện, có thể nói, Tây Bắc hiện giờ đã trở thành nơi có võ lực mạnh nhất trên giang hồ Hoa Hạ. Tây Bắc giống như một sự tồn tại đứng đầu, là thánh địa trong giang hồ.

Võ giả nào đến Tây Bắc cũng phải cúi đầu, mà khi ra ngoài cũng sẽ khiến các đồng đạo giang hồ phải kính nể.

Hơn nữa, có đại tông sư này ở đây thì lúc bọn họ bị mắc kẹt cũng sẽ được chỉ điểm này kia. Đó sẽ là chuyện vinh hạnh cỡ nào chứ.

Vì từ trong lời kể của Lâm Tiêu cùng Vương Thế Tân, bọn họ biết được đại tông sư này không chỉ mạnh mẽ, uyên bác mà còn có năng lực thần thông như trong truyền thuyết, thật sự là huyền diệu.

Mọi người lúc này đều mang tâm trạng nôn nóng muốn gặp vị đại tông sư mà Lâm Tiêu và Vương Thế Tân cực kỳ tôn sùng này. Không biết người này sẽ ghê gớm cỡ nào đây.

Mà lúc này, Lâm Tiêu đang mang tâm trạng nóng lòng nhận thấy dưới đài luyện võ đang hơi xôn xao.

Ông ta liền liếc xuống, mà cái liếc này suýt nữa khiến ông ta hồn bay phách lạc.

Bởi ông ta thình lình nhìn thấy mấy đứa con cháu nhà mình lại bao vây Lục Hi và mấy người khác xung quanh, chuẩn bị đánh nhau.

Lâm Tiêu kinh hãi, thầm kêu không tốt, lập tức đứng dậy đi xuống dưới.

Lục Hi là ai cơ chứ, nếu đám trẻ con nhà mình gây chuyện với anh thì coi như cả nhà họ Lâm cũng không gánh nổi.

Lâm Tiêu chỉ muốn đánh cho đám nhãi con ngu ngốc này một trận, mặt đầy tức giận vọt xuống.

Mà nhóm ông lớn đang ngồi ở đây thì ngơ ngác nhìn Lâm Tiêu vội vã xuống tầng, không hiểu vì sao.

Lâm Tiêu là tông sư một đời, sớm đã rèn được khí chất bình thản, mọi người chưa từng thấy ông ta hoảng loạn như vậy bao giờ.

Lâm Tiêu dùng tốc độ nhanh nhất đi đến bên cạnh Lục Hi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

“Cậu Lục đến rồi mà tôi không kịp đón tiếp từ xa, xin thứ tội”.

Lâm Tiêu vừa đến liền chắp tay chào hỏi Lục Hi.

Lục Hi nhìn Lâm Tiêu, gật đầu.

Lúc này, Lâm Tiêu mới nhìn mấy người Lâm Kính, sầm mặt hỏi: “Sao thế này?”

Lâm Tiêu đã dự định xong, nếu là mấy thằng nhãi này chọc vào cậu Lục thì ông ta sẽ phế võ công của chúng ngay tại chỗ.

“Cậu nghĩ xem, nếu không nộp tiền phạt, tạm giữ mười lăm ngày và thu bằng bằng lái xe trước, sau đó đưa đến đồn công an điều tra chuyện mấy người bán dâm chơi gái, chuyện này có thể gây phiền toái đấy, cậu nghĩ cho kỹ đi”.

Lục Hi lại cười lạnh một tiếng, coi như anh đã nhìn ra, ba người này chính là ra ngoài làm việc riêng, nếu không thì sao có thể kiểm tra xe ở nơi vắng vẻ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK