Chương 59
Một cái phất tay của Hoàng Chân đã có thể giết chết Hoàng Triển Nghị, tu vi võ đạo của hắn ta chắc chắn không kém hơn tông sư bao nhiêu, vậy thì ở đây còn ai dám phản bác lại ý kiến của hắn ta?
Nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của mọi người, Hoàng Chân lại ngượng ngùng cười nói.
“Các người đúng là rác rưởi, ngay cả lời phản bác mà cũng không dám nói ra sao?”
Nhìn thấy mọi người khúm núm, Hoàng Chân khẽ thở dài một tiếng.
“Hãy thông báo cho đồng đạo trên giang hồ biết, vào giờ Tý ba ngày sau tôi sẽ giết chết kẻ thù ở đình Nam Hồ Lang Gia, mời tất cả đến xem trận chiến. Nhà họ Hoàng từ nay về sau sẽ do tôi chấn hưng”.
Nói xong, hắn ta xoay người rời khỏi phòng khách, trong chốc lát liền biến mất không thấy tăm hơi.
Sau khi hắn ta rời đi, những thành viên cốt cán của nhà họ Hoàng mới bình tĩnh trở lại, nhìn xác chết của Hoàng Triển Nghị trên mặt đất với vẻ mặt bàng hoàng.
…
Lúc này, Lục Hi mới ăn sáng xong, trở về tiệm tạp hóa nằm ngủ không bao lâu liền bị đánh thức.
“Xin hỏi có anh Lục ở đây không?”
Lục Hi vừa mở mắt liền nhìn thấy một chàng trai có gương mặt tuấn tú mê người đang mỉm cười ngượng ngùng nhìn anh.
“Là tôi đây, anh tìm tôi có chuyện gì?”
“Tôi là em trai của Hoàng Sào, tôi tên là Hoàng Chân”.
“Anh đến đây để báo thù cho anh trai mình sao?”, Lục Hi đứng dậy, châm một điếu thuốc rồi chậm rãi nói.
Hoàng Chân cười nói: “Dù sao anh ấy cũng là người nhà họ Hoàng, nếu anh giết anh ấy thì anh phải trả giá đắt”.
“Ha ha, Hoàng Sào đã giết nhiều người như vậy, thân nhân của bọn họ nên tìm ai báo thù đây?”
“Tôi không quan tâm chuyện đó, người nhà họ Hoàng chỉ có tôi mới có quyền giết”, Hoàng Chân nói.
Lục Hi nhíu mày thở dài: “Muốn sao cũng được, muốn tìm cái chết tôi cũng không ngăn cản”.
“Giờ Tý ba ngày sau tôi chờ anh Lục tại đình Nam Hồ Lang Gia”.
“Đúng là phiền phức”, Lục Hi liếc nhìn cuộn giấy phía sau lưng Hoàng Chân rồi gật đầu đồng ý.
Hoàng Chân cười với Lục Hi, lộ ra hàm răng đều tăm tắp nói: “Hút thuốc không tốt cho sức khỏe”, sau đó hắn ta mới xoay người rời đi.
“Nếu như anh có thể đánh bại tôi thì cuộn giấy này sẽ thuộc về anh”.
Khi Hoàng Chân biến mất, hắn ta còn nói vọng lại một câu. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lục Hi lắc đầu, ngã xuống ghế liền ngủ thiếp đi, dường như anh không hề để ý đến lời khiêu chiến của Hoàng Chân.
Lục Hi vừa nằm xuống một chút thì lại nghe thấy tiếng bước chân đi vào tiệm tạp hóa.
Lục Hi khó chịu đứng dậy nói: “Không cho người ta ngủ sao?”
Hoắc Tư Duệ nghe Lục Hi đột nhiên quát lên thì giật mình.
“Sao lại là cô?”
Lục Hi lúc này mới phát hiện người tới là Hoắc Tư Duệ.
“Tôi có chút việc tìm anh, sao anh lại tức giận như vậy?”, Hoắc Tư Duệ hỏi.