Chương 168
Hơn nữa, cô ta biết Phùng Tích Phạm này cực kỳ nhỏ nhen, chỉ cần có đàn ông khác thể hiện chút ân cần với mình, cô ta sẽ phải chịu trận đánh hành hạ dữ dội. Còn hắn ta ở trước mặt cô ta công khai trêu đùa phụ nữ, thậm chí quan hệ bất chính với người phụ nữ khác ở ngay trước mắt mình. Tất cả những điều này cô ta cũng chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Bây giờ nhìn thấy Lục Hi đi về phía mình với vẻ nhiệt tình.
Cô ta biết chỉ cần mình dám lộ ra chút vẻ mặt vui vẻ, tối nay sẽ không tránh khỏi một trận đòn roi da thịt.
Hơn nữa người thanh niên này chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Hai vệ sĩ sau lưng Phùng Tích Phạm đều là cao thủ tuyệt đỉnh, chính mắt cô ta nhìn thấy một trong hai vệ sĩ đó nhẹ nhàng một cước đạp gãy xương sống của người đến lấy lòng cô ta, người đó đến bây giờ vẫn còn nằm trong bệnh viện.
Cô ta vô ý tránh sau lưng Phùng Tích Phạm, đồng thời âm thầm cầu nguyện, hy vọng thanh niên này có thể nhận thức được lợi hại của Phùng Tích Phạm, đừng hại anh, cũng đừng hại cô ta.
Ngay lúc này, đột nhiên Phùng Tích Phạm đạp bàn, điên cuồng hét về phía Lục Hi.
“Con mẹ nó, mày còn dám đùa giỡn với người phụ nữ của ông đây, đánh chết nó cho tao”.
Phùng Tích Phạm gầm khàn cả giọng.
Lại một lần nữa đối mặt với sự giận dữ của ông chủ, hai tên vệ sĩ biết nếu không ra tay, vứt bỏ bát cơm của mình là nhỏ thôi, tính mạng cũng sẽ khó mà giữ được.
Lập tức hai người đi về phía Lục Hi.
Trên mặt Nhan Phi Hoa xuất hiện vẻ hốt hoảng.
Hai người này thân thể cường tráng, ánh mắt sắc bén, nhìn một cái liền biết rất lợi hại.
Hơn nữa có thể làm vệ sĩ cho Phùng Tích Phạm chắc chắn là cao thủ tuyển chọn trong ngàn vạn người, cho dù anh Lục có chút thần kỳ, nhưng tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của hai tên này.
“Anh Phùng, chuyện này không liên quan đến anh Lục, xin anh bỏ qua cho anh ấy”, lần đầu tiên Nhan Phi Hoa cầu xin Phùng Tích Phạm.
Anh Lục là ân nhân cứu mạng của mình, cô tuyệt đối không thể liên lụy đến anh.
Phùng Tích Phạm nhìn một cái, hắn ta cười ha ha một tiếng nói: “Con mẹ nó, bây giờ biết sợ rồi, vừa nãy mày đã làm cái mẹ gì đó?”
Nói xong, sắc mặt Phùng Tích Phạm lạnh lẽo, hắn ta nói.
“Cùng ông đây ngoan ngoãn quay về phòng, tôi đồng ý với cô, chỉ cắt đứt hai chân hắn”.
Phùng Tích Phạm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Nhan Phi Hoa.
Nhan Phi Hoa sợ đến mức toàn thân run rẩy.
Theo hắn ta về phòng, kết quả không cần nói cũng biết.
Nhưng nếu mình không đi, cô không dám tưởng tượng kết quả của anh Lục.
Nghĩ tới nghĩ lui, trái tim Nhan Phi Hoa đau thắt.
Chỉ cần Phùng Tích Phạm có thể đồng ý bỏ qua cho anh Lục, mình chịu khuất phục hắn ta, coi như bị quỷ áp bức, về sau lặng lẽ rời khỏi thế giới này, dù sao cô cũng là người đã từng chết một lần.
“Anh Phùng, hy vọng anh có thể đồng ý với tôi, có thể bỏ qua cho vị này”.
Nhan Phi Hoa quyết định xong, cô bình tĩnh nói với Phùng Tích Phạm.
Phùng Tích Phạm lại được trận cười to, hắn ta thích cảm giác chơi đùa với người khác, mỗi lần nhìn thấy đối thủ chịu khuất phục ở trước mặt mình, hắn ta liền có cảm giác sảng khoái không nói thành lời.