Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 253

Lúc hai người đang cãi nhau, làm sao Tôn Chính Đức dám chen ngang?

Mấy người Dương Quân nhìn thấy Lâm Phong và Lục Hi cãi nhau thì đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái, vây quanh chuẩn bị xem náo nhiệt.

Bọn họ không hề sợ chuyện càng lúc càng lớn. Một bên là tông sư cao thủ, một bên là siêu cấp quân nhân, mâu thuẫn lần này càng lớn mới càng tốt. Bọn họ thật sự muốn nhìn thử xem khi hai người này giao thủ thì sẽ tạo ra cục diện như thế nào?

Lục Hi cười nói: “Tông sư rất lợi hại sao?”

Lâm Phong ngay lập tức trở nên hết sức phẫn nộ.

“Cậu có biết xúc phạm một tông sư thì sẽ có kết quả gì không?”, Lâm Phong làm ra vẻ bình tĩnh nói.

Lục Hi nhìn ông ta, chậm rãi nói: “Tôi không biết tôi đã xúc phạm ông cái gì, hơn nữa, tông sư thật sự cũng không có gì quá lợi hại”.

“Đã vậy thì hãy cho tôi lĩnh giáo một chút bản lĩnh của cậu, mời!”

Vừa dứt lời, Lâm Phong liền thủ thế.

Lục Hi mỉm cười bước vào giữa sân tập.

Lục Hi cũng rất muốn thỉnh giáo bản lĩnh của vị tông sư kiêu ngạo này.

Nghe nói tất cả tông sư đều đã ngộ ra được “Đạo” của chính mình, Lục Hi thật sự muốn biết “Đạo” của ông ta là gì.

Tất cả mọi người nhìn thấy hai người thủ thế thì nét mặt đều tỏ ra hưng phấn nhưng chỉ dám đứng từ xa quan sát.

Uy thế bộc phát ra trong trận đánh giữa Lục Hi và Dương Quân đã rất mãnh liệt rồi, nay Lục Hi lại đánh nhau với một tông sư, không biết sẽ còn tạo nên cục diện lớn như thế nào, nếu như đứng gần xem mà bị ngộ thương thì kết cục sẽ rất thảm.

Thấy tình hình không ổn, Tôn Chính Đức lập tức chạy về phòng, cầm điện thoại chuyên dùng cho những trường hợp khẩn cấp rồi bấm số.

Hai giáo quan đánh nhau tại căn cứ không phải là chuyện nhỏ, nhất định phải báo cáo lại.

Lúc này ở sân tập, Lục Hi và Lâm Phong đứng đối diện nhau, đội lính đặc chủng đang đứng ở xa mở to hai mắt cẩn thận quan sát, rất sợ bỏ lỡ chi tiết gì đó. Dù sao không phải lúc nào cũng có cơ hội được nhìn thấy tông sư ra tay.

Lâm Phong chậm rãi vươn tay phải ra, trên tay không ngừng toát ra chân khí dày đặc. Chỉ trong nửa khắc thì trong tay ông ta đã ngưng tụ ra một thanh kiếm Huyền Băng lớn rộng nửa thước dài năm thước.

Lâm Phong cầm thanh kiếm Huyền Băng lớn toát ra khí lạnh thấu xương trong tay rồi nói với Lục Hi: “Lấy vũ khí của cậu ra đi”.

Lục Hi chỉ mỉm cười, trên tay trần lúc này đã được phủ một tầng ánh sáng vàng, anh nói: “Đây là vũ khí của tôi”.

“Đã muốn chết thì cũng đừng trách người khác”.

Lâm Phong thấy Lục Hi ở trước mặt mình mà còn dám tự cao tự đại thì trong lòng càng lúc càng phẫn nộ, nhất quyết muốn chặt đứt hai tay của anh.

Kẻ nào dám xúc phạm tông sư đều phải trả giá thích đáng.

“Tôi nhường cậu ba chiêu, tránh cho cậu thua rồi lại bảo tôi ỷ lớn hiếp nhỏ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK