Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 311

Bọn họ không chỉ đi đầu về võ đạo Tây Bắc, có thể nói là nhất hô bá ứng, hơn nữa gia tộc còn có mấy công ty lớn, tổng tài sản lên đến vài chục tỷ.

Gia thế của anh ta mà đặt cạnh công ty của nhà họ Lâm thì không khác nào bùn lầy với mây xanh, không cùng đẳng cấp.

Lâm Kính vừa mở miệng, Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên cũng không còn ra oai như ban nãy nữa.

Cảnh Lăng Tuyên cũng không nhắc đến chuyện đền tiền nữa mà nhìn sang Sử Kiếm Ba.

Sử Kiếm Ba thì lúng túng, không biết nên nói gì. Nhà họ Lâm là điều mà không ai dám chọc vào, chỉ một câu không tốt thôi, bản thân anh ta hôm nay cũng sẽ phải ngã ngựa.

Lúc này, Lục Hi ở bên cạnh thì lén cười.

Lý Hiểu Hiểu là một cô bé thật thà, dễ bắt nạt, nhưng người ta lại có bạn trai siêu đỉnh. Giờ thì thấy quê chưa.

Lục Hi chỉ đứng yên hóng chuyện, không tham gia câu nào.

Thấy hai người im lặng, Lâm Kính này bèn nói.

“Chuyện vừa rồi tôi cũng nhìn thấy. Bạn gái tôi giẫm lên giày của cô là do cô ấy sai, tôi thay cô ấy xin lỗi cô. Hết bao tiền tôi sẽ đền”.

Nghe vậy, Sử Kiếm Ba vội vàng nói: “Đùa ấy mà, đùa ấy mà, một đôi giày chứ có bao nhiêu đâu mà phải đền chứ. Chuyện nhỏ thôi, bỏ qua được”.

Nghe Sử Kiếm Ba nói vậy, mặc dù Cảnh Lăng Tuyên không vừa ý nhưng cô ta biết nhà họ Lâm khó chọc, nên cũng chẳng dám nói gì.

Nhưng Lâm Kính lại nói.

“Xin lỗi đền tiền là chuyện bình thường, nhưng việc này thì không bỏ qua được đâu. Ban nãy hai người vừa động thủ với bạn gái tôi, giờ tôi phải tính sổ vụ này”.

Trong lúc Lâm Kính đang nói chuyện, lại có mấy người to khỏe đến vây quanh nhóm Sử Kiếm Ba và Lục Hi, vẻ mặt bất thiện.

Mọi người thấy vậy thì biết đều là người nhà họ Lâm. Trừ Lục Hi ra, sắc mặt mấy người đều không tốt lắm.

Sử Kiếm Ba lúc này đã hơi hoảng loạn, mồm miệng lắp bắp, cũng không biết nên nói gì.

Mà Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ thì dựa vào nhau, sắc mặt tái xanh.

Mấy người này to cao đen hôi, vẻ mặt hung hãn, các cô gái chưa thấy tình cảnh này bao giờ cho nên đều sợ hãi vô cùng.

Thấy không ai nói chuyện, Lâm Kính nhìn Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên, nói: “Anh ta là bạn trai cô à?”

Nếu là ngày xưa thì Cảnh Lăng Tuyên chắc chán sẽ làm bộ làm tịch, không chịu thừa nhận, nhưng bây giờ đã khác, cô ta phải buộc chặt Sử Kiếm Ba lại.

Cảnh Lăng Tuyên vội vàng gật đầu: “Đúng vậy”.

Thấy Cảnh Lăng Tuyên khẳng định, Lâm Kính mới nói với Sử Kiếm Ba.

“Nếu là thế thì tôi cũng không làm khó phụ nữ nữa. Giày của cô ta, tôi sẽ đền dù là bao nhiêu tiền đi nữa, nhưng hai người ban nãy dám ra tay với bạn gái tôi, chuyện này tôi không bỏ qua được. Hai chúng ta là đàn ông, đánh một trận coi như xong, tôi cũng biết đường mà nói chuyện với bạn gái, anh thấy sao?”

Lưu Minh Thiên ở bên cạnh sau cơn kinh hãi qua đi nhanh chóng nói với Trương Vận Lâm: “Thứ ngu xuẩn nhà anh còn không mau mở còng tay cho cậu Vân”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK