Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 320

Mọi người đã được lĩnh hội sự khủng khiếp của Lục Hi nào dám nói nửa chữ không, bọn họ liền vội vàng gật đầu đồng ý.

Lúc này Lục Hi mới phát hiện đám người Ngư Bạch và Thạnh Tư Vũ sắc mặt tái nhợt, dường như chưa thoát khỏi nỗi sợ hãi vừa rồi.

Lục Hi vội vàng co ngón tay bắn liên tục, hai đường lực tinh thần vọt vào đầu hai người, đuổi đi nỗi sợ hãi trong đầu các cô.

Bây giờ hai người mới thở ra một hơi thật dài, vỗ ngực thở dốc không dứt, ngực run lẩy bẩy phập phồng không ngừng, mắt Lục Hi sáng lên nhìn.

Hai người phục hồi lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Lục Hi đã sợ hãi nhiều hơn, rõ ràng có chút câu nệ.

Lục Hi thấy vậy liền gắp thức ăn cho hai người, anh nói: “Không phải các cô muốn ăn đồ giang hồ ở đây sao? Nếm thử chút đi”.

Hành động của Lục Hi khiến các cô cảm thấy tốt hơn nhiều, miệng nhỏ bắt đầu nếm thức ăn.

Lúc này ánh mắt Lục Hi quét qua hai người Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên.

Hai người này vẫn còn chìm trong kinh hoàng, dáng vẻ vô cùng hoảng hốt.

Lục Hi cũng không quan tâm đến bọn họ, người như vậy để cho chịu khổ một chút cũng tốt.

Còn lúc này Lâm Tiêu nhìn Lục Hi gắp thức ăn cho Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ, ông ta lặng lẽ đến bàn khác, bắt đầu uống rượu nói đùa với mọi người.

Có một vị tông sư điều tiết bầu không khí, lập tức trên bàn rượu đã có tiếng cười nói.

Còn Lục Hi ngồi bên cạnh hai người Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ, họ vừa ăn vừa nói chuyện.

Là tiếp viên hàng không, thân hình tướng mạo của Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ nhất định không phải bàn, có người đẹp ở bên, bữa cơm này ăn cũng vui vẻ hòa thuận.

Đặc biệt bây giờ Lục Hi mới phát hiện Ngư Bạch nhìn có hơi gầy, nhưng ngực lại vô cùng đầy đặn, nhất là cô lại có thói quen nhỏ vỗ nhẹ vào ngực, thường xuyên khiến bản thân run lên.

Lục Hi nghe Cảnh Lăng Tuyên nói vậy thì hơi cau mày.

Cô gái này hơi quá nhỉ, trước mặt người ta mà lại nói ra được những câu như thế.

Kể cả người ta có nói dóc thì cô cũng đừng có không nể mặt như vậy!

Mà Ngư Bạch thì cũng tỏ vẻ lúng túng

Lục Hi dầu gì cũng đã từng cứu cô ta, vậy mà bạn thân cô ta lại không nể mặt như thế, làm cô ta rất khó xử.

Vào lúc này, đài luyện võ lại phát ra từng tiếng cổ vũ và vỗ tay nhiệt liệt.

Hóa ra có một võ giả trẻ tuổi mặt vuông, da ngăm đen đã thắng liền bốn trận, cho nên nhận được tràng cổ vũ nhiệt liệt của mọi người.

Ngư Bạch nhân cơ hội này lên tiếng: “Người này giỏi thật đấy, đã thắng liền bốn trận rồi”.

“Nghe nói vị khách mời kia hôm nay ra thưởng lớn lắm, ai thắng được nhiều trận nhất thì sẽ được một trăm ngàn đấy”.

Thịnh Tư Vũ ở bên cạnh cũng nói.

Lúc này, lại có một người khác lên đài khiêu chiến võ giả kia.

Sau khi chấp nhận khiêu chiến, hai bên lập tức lâm vào chiến đấu kịch liệt.

Lục Hi nhìn một lúc, thấy hai người đều là võ giả cảnh giới ngoại gia, có thể nói là nhập môn võ đạo, mới luyện được chút gân cốt, đang là lúc dựa vào nắm đấm để phân cao thấp.

Trên đài, hai người đấu đá mạnh mẽ, đánh vô cùng quyết liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK