Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 97

Khi anh về tới tiệm tạp hóa, Hoắc Tư Duệ vẫn đang ngủ say, nét hồng ửng trên mặt vẫn chưa rút đi.

Lục Hi thở dài.

Ngay chính tối nay, vào thời khắc mấu chốt nhất, anh vẫn khống chế được bản thân mình.

Hoắc Tư Duệ không giống với Miwa Nozaki, khi ấy Miwa Nozaki tới giết anh, thế nên có làm gì cô ta anh cũng không áy náy, bởi vì đó là kẻ địch.

Nhưng Hoắc Tư Duệ thì khác, cô bị người ta bỏ thuốc, lại tới cầu cứu anh, nếu mình giậu đổ bìm leo thì có khác gì thằng béo kia đâu chứ.

Cho dù anh thèm phụ nữ cũng phải để cô cam tâm tình nguyện mới được, chuyện như thế, anh khinh thường không muốn làm.

Ngồi xuống bên cạnh, Lục Hi gỡ cuộn giấy, cầm nó trong tay, dùng lực tinh thần chăm chú cảm nhận.

Lục Hi có thể cảm nhận được, khí tức bên trong cuộn giấy lớn như biển, dồi dào và cuồn cuộn, vả lại, khí tức này thuộc về pháp lực tu luyện, có phần giống với pháp lực trong cơ thể anh, chỉ là thuộc tính không giống.

Lục Hi nhìn cuộn giấy mà trầm tư suy nghĩ, nhớ tới câu nói trước lúc chết của Hoàng Chân.

Lục Hi đột nhiên đứng bật dậy, đi đi lại lại trong phòng.

Kiếm ngọc của nhà họ Vân, cuộn giấy của nhà họ Hoàng và câu nói trước lúc chết của Hoàng Chân, cộng thêm trải nghiệm của bản thân khiến anh có một suy đoán.

Trước kia Trái Đất cũng là nơi có rất nhiều người tu chân, chỉ là không biết tại sao, những tu chân giả này biến mất.

Những thế gia võ đạo này chắc là tu chân giả của trước kia, gia tộc được lưu truyền nhiều đời, những thứ này chắc là do họ để lại cho đời sau, dạng như pháp bảo gì đó.

Chỉ là do thời gian thất lạc, có lẽ Trái Đất càng lúc không phù hợp để tu luyện, thế nên món đồ mà các tu chân giả để lại dần dần thất truyền, gia tộc của tu chân giả tiến triển thành thế gia võ đạo như hiện giờ.

Lục Hi lại suy ngẫm về chuyện này theo một hướng, cảm thấy suy đoán của mình không có vấn đề gì.

Thế nhưng, tuy biết được một bí mật lớn trong lịch sử, nhưng hiện tại chẳng giúp được gì cho anh.

Mà cuộn giấy này, Lục Hi quyết định ngày mai sẽ đem nó đi hiến tế, bây giờ thứ trợ giúp cho anh nhiều nhất là sự nghiệp vĩ đại như hiến tế.

Đặt cuộn giấy xuống, liếc mắt nhìn Hoắc Tư Duệ đang ngủ say, Lục Hi xuống tầng, nằm ngủ trên sofa.

Lúc này, tại biệt thự số một ở đại viện của tỉnh ủy.

Vân Thắng Quốc ngồi trên sofa, mặt mũi xanh lét, Mục Duy Trân hoảng loạn ngồi bên cạnh.

Bà ta đã không làm theo lời dặn của chồng mình.

“Thế này e rằng đã là tông sư rồi nhỉ?”

Có người giật mình kinh hãi nói vậy.

Tông sư ở tuổi hai mươi, thế thì đáng sợ quá rồi.

“Chắc là chưa phải đâu, nhưng cũng có thể coi là bán bộ tông sư rồi”.

Một người lớn tuổi, thần thái nghiêm túc, nhìn cảnh tượng quyết chiến trên mặt hồ và nhận xét.

Đòn đánh của Hoàng Chân đã vượt qua mức độ đối quyết giữa các võ giả bình thường, thậm chí có vài phần “đạo” của riêng hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK