Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 264

Người dân đất nước không chịu sự chèn ép của kẻ địch, bắt đầu phản kháng ở mọi nơi.

Lúc ấy có một người trẻ tuổi tên là Tần Húc gia nhập đội ngũ chống địch của Hoa Hạ.

Người này đi từ một binh sĩ bình thường, lập nên chiến công, chỉ trong nửa năm mà đã tới vị trí trung đội trưởng trinh sát.

Người này dẫn trung đội trinh sát của mình hoàn thành những nhiệm vụ bất khả thi.

Không có nơi nào là người này chưa đi tới, không có tin tức nào là người này không tình báo được, cũng không có nhiệm vụ nào người này không thể hoàn thành.

Người này từng một thân một mình thâm nhập vào trong quân doanh của kẻ địch, rồi thành công lấy được thủ cấp của chủ tướng trong quân doanh hơn mười ngàn người này quay về.

Trong một lần để che đường rút lui cho quân mình, người này đã khống chế cả một quân đoàn trên núi, đánh cho chúng bị thương rồi toàn thân trở ra.

Câu truyện truyền kỳ về công lao của người này nhiều không kể xiết, khi ấy quân đội muốn tiếp tục thăng chức cho người này nhưng lại bị từ chối.

Người này nói: “Tôi chỉ là một chiến sĩ bình thường, thích hợp làm quân tiên phong giết địch, không hợp đứng phía sau chỉ huy”.

Vì nếu tăng cấp thì sẽ không cần bản thân tự đi giết địch nữa mà là ngồi yên chỉ huy cho nên người này đã từ chối cơ hội được thăng chức làm tiểu đoàn trưởng.

Mấy năm tiếp theo đó, khi quân đội đánh đông dẹp bắc, người này tiếp tục lập nên không ít công trạng, cấp trên nhiều lần muốn cho thăng chức nhưng vẫn bị từ chối với lý do như trước.

Quân đội không còn cách nào khác, nếu không thăng chức thì đành thăng quân hàm vậy, vì công lao của người này nhiều không kể xiết.

Cứ như vậy mà một trung đội trưởng nho nhỏ đã có quân hàm thượng tướng. Một vài quân đoàn trưởng nhìn thấy người này đều phải cung kính, gọi là kỳ tích trong lịch sử quân sự.

Cuối cùng, chiến tranh kết thúc, nhân dân Hoa Hạ giành được thắng lợi, Tân Hoa Hạ được thành lập.

Ngày Tân Hoa Hạ được thành lập, cả nước vui sướng chúc mừng, người này lại cởi bỏ quân trang, để lại một đơn xin từ chức rồi biến mất không dấu vết.

Lúc ấy quân đội Hoa Hạ cực kỳ nuối tiếc, cũng để lại danh xưng tối cao cho người này – chiến thần!

Có thể nói, trở thành chiến thần chính là giấc mơ và vinh dự của mọi quân nhân. Dương Quân vẫn luôn nỗ lực để trở thành chiến thần.

Lúc này, có được Bát Môn Luyện Thể Thuật, hắn ta cuối cùng cũng có tự tin theo đuổi bước chân của tiền bối mà mình luôn tôn kính.

Dương Quân dùng ánh mắt kích động và tôn sùng nhìn Lục Hi, khóe miệng mấp máy.

Nhìn Dương Quân kích động như vậy, Lục Hi từ từ nói.

“Tu luyện cho tốt vào, cậu chắc chắn có thể bước ra khỏi con đường của mình”.

Dương Quân dùng sức gật đầu.

Lúc này hắn ta đã không thể nói gì được để miêu tả tâm trạng mình nữa, thuật cận chiến mà Lục Hi truyền cho bọn họ, cùng với Bát Môn Luyện Thể Thuật này có thể nói đều là thần kỹ.

Nếu để những thứ này vào giang hồ thì còn hơn là ơn tái tạo nữa.

Nghĩ đến đây, Dương Quân cắn răng nói với Lục Hi: “Giáo quan Lục, tôi có thể gọi anh là sư phụ không?”

Lục Hi nghe vậy thì chau mày đáp: “Tôi vẫn chưa có ý định nhận đồ đệ, cậu không cần gọi tôi là sư phụ làm gì”.

Gương mặt Dương Quân lộ ra một vẻ thất vọng, nhưng giáo quan Lục không cho thì hắn ta cũng hết cách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK