Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 387

Mọi người đều phục sát đất giáo quan Lục Hi này, anh dạy bọn họ thuật cận chiến, mỗi một lần sử dụng, bọn họ đều sẽ có phát hiện mới.

Bộ thuật cận chiến này dường như hàm chứa bí ẩn vô cùng vô tận, hấp dẫn bọn họ không ngừng thăm dò, gần như vĩnh viễn không có điểm cuối.

Đúng lúc này, một bóng người cầm điện thoại di động chạy ra từ trong doanh trại, nhanh chóng chạy về phía Dương Quân, anh ta hét lên: “Đội trưởng Dương, có điện thoại, là của giáo quan Lục gọi tới”.

Mọi người đang huấn luyện nghe thấy vậy, tất cả đều ngừng lại.

Dương Quân một cước đá bay cấp dưới đang luyện tập cùng mình, hắn ta chạy nhanh qua đó.

Nhận điện thoại trong tay, nhìn thấy phía trên hiển thị ba chữ giáo quan Lục, mặt hắn ta liền kích động.

Hắn ta cung kính đứng nghiêm chào: “Chào giáo quan Lục”.

Lúc này, mọi người cũng vây quanh muốn nghe xem giáo quan Lục có chuyện gì giao phó.

Dương Quân liếc nhìn mọi người, sau đó bật loa ngoài.

“Ừ, là tôi, huấn luyện thế nào rồi?”, trong điện thoại truyền ra giọng nói mang chút lười biếng của Lục Hi.

Nghe thấy giọng Lục Hi, mọi người liền kích động. Dương Quân lại trừng mắt nhìn bọn họ, sau đó mới nói: “Lòng nhiệt tình của mọi người rất cao, chúng tôi vẫn đang nghiên cứu thuật cận chiến anh dạy cho”.

“Ừ, rất tốt, có một người tên là Xích Thủy, nói là đội viên dự bị của mấy người, anh biết người này không?”, Lục Hi vào chủ đề chính.

Dương Quân sửng sốt: “Biết chứ giáo quan, một thành viên của Viêm Long, ở chỗ tôi đều có danh sách và tài liệu chi tiết, bao gồm cả đội viên dự bị”.

Nói xong, Dương Quân lại cẩn thận hỏi: “Giáo quan Lục, không phải tên nhãi này chọc vào anh đấy chứ?”

“Vừa mới đánh một trận”, Lục Hi thản nhiên nói.

“Cái gì?”

Dương Quân nghe xong, lập tức nổi giận.

“Giáo quan Lục, các anh ở đâu, bây giờ tôi đi máy bay trực thăng qua liền, cho tên nhãi kia nhớ lâu một chút”.

Đám người bên cạnh vừa nghe thấy Xích Thủy dám động tay với giáo quan Lục, từng người nghiến răng nghiến lợi xắn tay áo, hận không thể qua đó ngay bây giờ để dạy dỗ cái tên nhãi không biết trời cao đất dày kia một trận.

Dám động tay với giáo quan Lục, quả thật là chán sống rồi.

“Không cần, tôi đã trừng trị anh ta một trận rồi, gọi điện thoại cho anh là để anh cảnh cáo anh ta, quân nhân phải có dáng vẻ của quân nhân”.

Lúc này, ở bên này đầu dây điện thoại Lục Hi đưa điện thoại di động đến trước mắt Xích Thủy, anh thản nhiên nói: “Nhận điện thoại đi”.

Xích Thủy nghi ngờ nhận lấy, anh ta liền hoảng sợ khi nhìn thấy hai chữ Dương Quân trên màn hình.

Nhất thời trong lòng anh ta kinh hãi.

Dương Quân là cháu trai của chiến thần, đội trưởng Viêm Long, thần tượng của Xích Thủy, sắp tới sẽ thành cấp trên trực thuộc của anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK