Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 928

Mà hai người Ôn Uyển cùng Lục Viễn Sơn nghe được lời này của lão tổ lại bốn mắt nhìn nhau không nói câu nào.

Lúc này chỉ thấy lão tổ cười lạnh lùng.

Tay ông phất lên, một luồng khí hình trăng khuyết kèm tiếng rít xé rách không khí theo đó chém về phía Ôn Thế Hòa.

Tất cả mọi người đều cực kỳ sợ hãi, ngay cả Lục Hi cũng không ngoại lệ.

Ôn Thế Hòa càng kinh hoàng không thôi, ông ta theo bản năng lập tức bộc phát toàn bộ chân khí của bản thân hình thành nên một luồng khí bảo vệ quanh cơ thể, lão tổ là người đã tiến vào cảnh giới Thánh vực, là sự tồn tại còn mạnh mẽ hơn gấp ngàn lần so với tông sư, một đòn công kích tùy ý của ông bản thân cũng phải dồn toàn lực đối phó.

Nhưng công lực của lão tổ nằm xa so với sức tưởng tượng của Ôn Thế Hòa, cho dù ông ta bộc phát toàn lực trong tích tắc, nhưng luồng khí trăng lưỡi liềm của lão tổ lại giống như dao nóng cắt vào bơ mà xuyên qua cơ thể ông ta không chút trở ngại, chém ngang lưng Ôn Thế Hòa ngay tại hiện trường.

Chỉ thấy một tia máu tươi phụt ngang không trung, Ôn Thế Hòa chết không nhắm mắt đổ gục xuống đất, cho đến lúc chết ông ta không hiểu tại sao lão tổ lại ra tay giết mình.

Toàn trường lúc này rơi vào khoảng lặng, ngay cả hô hấp cũng cố gắng đè thấp, những người hùa theo Ôn Thế Hòa gật đầu kia đều mặt trắng như giấy, hai chân không ngừng va đập vào nhau.

Còn gương mặt Ôn Nhất Hàng bao trùm sự tuyệt vọng chậm chạp nhắm mắt lại.

Lúc này lão tổ mới hỏi: “Còn ai có ý kiến gì không?”

Trải qua một màn vừa rồi không có người nào dám nhảy ra lên tiếng nữa, thi thể của Ôn Thế Hòa còn đang nằm đó giống như một lời cảnh tỉnh cho họ.

Lão tổ hừ lạnh một tiếng: “Ông đây từ lâu đã thấy các người không vừa mắt, một đám vô dụng khiến nhà họ Ôn chướng khí mù mịt, đúng là khiến tôi tức chết mà”.

Mọi người bị khiển trách một trận đều câm như hến, thậm chí không dám thở mạnh.

“Từ ngày hôm nay, Ôn Nhất Hàng sẽ tới phần mộ tổ tiên của nhà họ Ôn canh giữ mồ mả, vĩnh viễn không được rời khỏi, Ôn Uyển lập tức tiếp nhận vị trí gia chủ, có ý kiến thì nêu ra, không có thì đều cút ra ngoài đi”.

Mọi người lúc này nào còn dám lên tiếng mà đồng loạt hô vang: “”Xin cung kính nghe theo lệnh của lão tổ”.

Sau đó nhất tề chắp tay về phía Ôn Uyển: “Xin ra mắt gia chủ”.

Ôn Uyển lúc này nghiêm mặt đáp: “Lão tổ đã không muốn chúng ta quấy rầy, vậy thì mọi người trước hãy cùng tôi lui ra ngoài tới nhà thờ tổ của nhà Ôn thôi”.

“Vâng”.

Mọi người đồng thanh hô một tiếng, dưới sự dẫn dắt của Ôn Uyển sau khi thi lễ với lão tổ xong liền ào ào rời đi.

Lúc này trong đại sảnh rộng lớn chỉ còn lại hai người lão tổ và Lục Hi, chỉ thấy lão tổ lắc đầu nói: “Một đám rác rưởi, thật chọc ông tức chết mà”.

Lục Hi như bừng tỉnh đại ngộ vì sao lão tổ muốn chém chết Ôn Thế Hòa.

Đám người này không tuân phục mẹ anh nên lão tổ mới sử dụng thủ đoạn sét đánh chém chết kẻ có ý đối ngược đầu đàn là Ôn Thế Hòa, dùng thủ đoạn vang dội khiến mọi người phải khiếp sợ và không dám nảy sinh bất kỳ tia bất mãn nào, liền theo sau đó lại cấm túc gia chủ tiền nhiệm là Ôn Nhất Hàng, khiến ông ta và những kẻ sống chết trung thành với ông ta kia không còn tồn tại những ảo tưởng hay tâm tư gây loạn nữa, thủ đoạn này đúng là hành văn liền mạch lưu loát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK