Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 256

Lâm Phong ngay lập tức chém nhanh mấy kiếm để tách ra khỏi Lục Hi, sau đó nói: “Cậu rất lợi hại, có đủ tư cách để kiêu ngạo, nhưng đã đến lúc để cho cậu nghiêm túc nhận định rõ thế nào là tông sư cao thủ chân chính”.

Nghe Lâm Phong nói lời này, Lục Hi cười nói: “Mau thi triển toàn bộ thực lực đi, đừng để tôi thất vọng”.

Lâm Phong nhìn Lục Hi không nói lời nào, nhưng đột nhiên quanh thân ông ta lại nổi lên chân khí ngưng tụ thành từng trận gió xoáy cuồng bạo.

Chỉ trong khoảng khắc, trong phạm vi ba trượng vòng quanh Lâm Phong đã nổi lên cuồng phong bạo tuyết, giống như ngày đông giá rét vừa buông xuống.

Lúc này, nhiệt độ trong toàn bộ sơn cốc đột ngột giảm xuống, mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Mà trong phạm vi ba trượng vòng quanh Lâm Phong vẫn là một thế giới trời đông giá rét.

Hai mắt của ông ta đã gần như biến thành màu trắng, trong phạm vi ba trượng vòng quanh ông ta nổi lên cuồng phong, thỉnh thoảng còn có tia chớp lóe lên.

Lâm Phong giống như chúa tể băng tuyết, khiến cho ngày hè chói chang ngay lập tức trở thành trời đông lạnh giá.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người ngoại trừ Lục Hi đều hít sâu một ngụm khí lạnh.

Chẳng lẽ đây mới chính là thực lực chân chính của một tông sư, chính là “Đạo” trong truyền thuyết?

Bọn họ đang đứng ở xa nhưng vẫn cảm nhận được khí lạnh thấu xương, thật không dám tưởng tượng người đứng trong phạm vi ba trượng xung quanh Lâm Phong đang cảm thấy như thế nào.

Chỉ sợ Lâm Phong chưa cần làm gì thì cuồng phong bão tuyết kia đã đủ để lấy mạng bọn họ rồi.

Mọi người bắt đầu lo lắng cho Lục Hi, thực lực của anh tuy rất mạnh nhưng đứng trong “Đạo” của tông sư thì liệu có ai có thể sống sót?

Lục Hi mở ra mắt xuyên thấu cẩn thận quan sát Lâm Phong.

Anh thấy Lâm Phong đã sử dụng hàn băng chân khí của mình để tạo ra một phạm vi cực lạnh rộng khoảng ba trượng, bất cứ ai đứng trong phạm vi này cũng sẽ dần dần bị đóng băng, trở nên chậm chạp, sau đó bị gió chớp sắc như dao công kích.

Thuộc tích công kích này, cấp bậc dưới tông sư chắc chắn không thể nào ứng phó nổi.

Lục Hi cuối cùng cũng hiểu tại sao tông sư được biết đến như một tồn tại bất khả chiến bại.

Chỉ nói riêng đòn công kích này thì cao thủ bình thường đã không thể chống đỡ, chỉ có tông sư khác mới có thể khiêu khích.

Giờ phút này Lâm Phong giống như một chiến thần băng giá, vung kiếm Huyền Băng trong tay lên rồi nói.

“Lục Hi, tiến đến chịu chết đi”.

Toàn đội Viêm Long đều hướng ánh mắt về phía Lục Hi, dưới khí thể khủng bố của một tông sư thì liệu Lục Hi có dám nghênh chiến không?

Chỉ thấy Lục Hi bật cười, toàn thân bốc lên một ngọn lửa vàng, anh không nói một lời liền phóng thẳng vào phạm vi cực lạnh kia.

Trái tim của mọi người giật thót.

Lâm Phong nhếch miệng cười lạnh, bên trong phạm vi cực lạnh này thì ông ta chính là chúa tể.

Kẻ thù đi vào phạm vi cực lạnh không chỉ phải chịu các tác động tiêu cực như đóng băng hay chậm chạp mà còn bị gió chớp sắt như dao công kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK