Chương 183
“Tồn tại của chúng tôi chính là bảo vệ an toàn của chủ nhân, bảo chúng tôi từ bỏ chủ nhân, vậy thì các người giết chết chúng tôi trước đi”.
Những lão đại này thấy cảnh tượng như vậy liền rưng rưng nước mắt.
Đám vệ sĩ này đã biểu hiện ra bọn họ có đầy đủ tư chất, Lục Hi nhìn mà liên tục gật đầu.
Những người này không hổ danh là người được các lão đại tuyển chọn kỹ lưỡng, không nói đến võ lực, chỉ riêng lòng trung thành này cũng đủ khiến cho bọn họ tự hào về tầm nhìn của mình.
Lúc này, sắc mặt Ackles trầm xuống, gã nói: “Chúng mày muốn tìm cái chết, vậy thì đừng trách tao”.
Nói xong, gã vung tay lên, đám hải tặc sau lưng gã lập tức dùng súng hướng về những vệ sĩ này.
Những vệ sĩ này đều mang theo vết thương, nhưng không một ai chịu lui về phía sau, bọn họ ưỡn ngực đối mặt với họng súng.
Ackles giơ thật cao tay phải.
Một lát sau nhìn thấy không ai chịu lui về phía sau, tay phải của Ackles chuẩn bị hạ xuống, một cảnh tượng chết chóc bắt đầu.
Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên.
“Mấy người muốn dẫn họ đi mà chưa hỏi qua ý kiến của tôi”.
Tất cả mọi người kinh hãi, lúc này còn ai dám ăn nói mạnh miệng trước mặt đám người này chứ, đây không phải muốn tìm cái chết sao?
Mọi người theo tiếng nói nhìn sang, chỉ thấy Lục Hi ngồi ở một bên lắc lắc ly rượu sâm banh trong tay, anh mỉm cười nhìn về phía Adolf và Ackles.
Còn Adolf và Ackles nhìn thấy Lục Hi, ánh mắt hai người đồng thời nheo lại.
Lúc này Phùng Tích Phạm ở sau lưng Lục Hi cách đó không xa, hắn ta nghiến răng nghiến lợi mắng.
“Con mẹ nó cái thằng thiểu năng ngu dốt này, mày muốn chọc giận đám hải tặc này để chúng giết bọn tao à, cái thằng đần này chứ”.
Lục Hi quay đầu nhìn dáng vẻ căm thù sâu sắc của Phùng Tích Phạm, đột nhiên anh cười một tiếng, chậm rãi đi tới bên cạnh Phùng Tích Phạm, anh bỗng đưa tay túm hắn ta ném ra xa, vừa hay người Phùng Tích Phạm bị ném ngay dưới chân Adolf và Ackles.
Hai tên vệ sĩ của Phùng Tích Phạm kinh hãi, bọn họ không hề nhìn rõ Lục Hi ra tay, chứ đừng nói gì đến ngăn cản.
Mắt thấy thiếu gia nhà mình nằm dưới chân hai tên thủ lĩnh hải tặc, hai hộ vệ đều bị dọa cho mất hồn, nhưng cũng không dám di chuyển.
Lúc này, Lục Hi nói với Adolf và Ackles.
“Tặng cho chúng mày một phần quà, tên này là con trai của người giàu nhất Hoa Hạ, cứ bắt hắn đi, nhất định sẽ nhận được không ít tiền chuộc đấy”.
Lời của Lục Hi lập tức khơi dậy bất mãn của không ít người, nhất là Hoắc Hướng Anh.
Ông ta cau mày nói với Lục Hi: “Cùng là đồng bào Hoa Hạ, làm người đâu cần quá đáng như vậy chứ”.
Lục Hi nhìn Hoắc Hướng Anh cười một tiếng, cũng không nói lời nào.
Còn Adolf và Ackles cũng chẳng thèm nhìn Phùng Tích Phạm một cái.
Chỉ là một cước đá hắn ta sang một bên.