Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 573

Cô cũng không ngờ tới cuộc tranh cãi bất ngờ nổ ra giữa Lục Hi và Vương Bính Lâm.

Xem tình hình này nếu thiên về Lục Hi thì sợ rằng cơ hội mỏng manh bản thân không dễ dàng có được này sẽ tan thành bọt nước mất.

Nhưng để cô ta đuổi anh đi như vậy cũng không hợp lý.

Rốt cuộc Lục Hi cũng là người trọng nghĩa lên tiếng giúp cô ta giải vây ở dưới chân núi, tuy rằng không có tác dụng mang tính thực chất nào nhưng cô đối với hành động này của anh đã rất cảm động.

Hơn nữa Lục Hi đồng ý giả làm vệ sĩ của cô ta, lại động viên cô ta tới nơi này nên mới quen biết được với Vương Bính Lâm, nếu không có anh thì không biết bây giờ cô ta đang ngây ngốc ở đâu nữa.

Lục Hi hờ hững đưa mắt nhìn Trương Ngọc Kỳ, quyết định của Trương Ngọc Kỳ sẽ quyết định tương lai của cô ấy.

Anh vừa rồi cũng đã nhìn ra được mưu đồ chân chính của Vương Bính Lâm này e rằng không phải là muốn hợp tác cùng Trương Ngọc Kỳ mà là còn mục đích khác. Nếu không cũng sẽ không vì vài câu nói của bản thân liền dứt khoát từ bỏ cô ta.

Còn nếu Trương Ngọc Kỳ vì cơ hội mơ hồ này mà lật mặt với bản thân, vậy thì tùy cô ta thôi, anh sẽ không can thiệp vào chuyện của cô nữa.

Trương Ngọc Kỳ đắn đo hồi lâu mới cắn răng nói với Vương Bính Lâm: “Xin lỗi ông Vương, sau này có cơ hội sẽ hợp tác vậy”.

Trương Ngọc Kỳ uyển chuyển từ chối yêu cầu của Vương Bính Lâm.

Vương Bính Lâm sững người, chẳng ngờ Trương Ngọc Kỳ lại sẽ từ bỏ cơ hội này mà bênh vực vệ sĩ của mình, điều này lập tức khiến ông ta có cảm giác như bị quét sạch thể diện.

Chỉ thấy khuôn mặt ông ta sa sầm lại, lạnh băng nói: “Nếu đã như vậy thì cô tự thu xếp cho ổn thỏa đi”.

Vương Bính Lâm dứt lời liền xoay người rời đi.

Lục Hi lắc đầu cười, anh khá hài lòng đối với quyết định này của Trương Ngọc Kỳ, nếu đã như vậy thì cho cô ấy một cơ hội đi.

“Cô không cảm thấy đáng tiếc khi cứ từ bỏ cơ hội này như vậy à?”, Lục Hi cười hỏi Trương Ngọc Kỳ.

Trương Ngọc Kỳ trợn trắng mắt nhìn anh: “Đương nhiên là tiếc, nhưng cũng không thể vì cơ hội của bản thân mà đuổi anh đi được”.

Lục Hi cười ha hả: “Có mắt nhìn và triển vọng đó, đi, tôi đưa cô tới làm quen vài người”.

Vừa nói Lục Hi vừa ôm lấy eo của Trương Ngọc Kỳ, kéo cô đi về phía đám đông.

Trương Ngọc Kỳ khẽ giãy giụa một lúc cũng thuận theo anh.

Cảm giác Lục Hi mang lại cho cô ta là một người đàn ông khá tốt, ngoại trừ tật xấu thích ba hoa kia.

Lúc này, trong một đình nghỉ mát mang phong cách cổ kính cách đó không xa, Hoắc Hướng Anh đang uống trà trò chuyện với vài ông lớn chân chính trong ngành điện ảnh, nhưng thi thoảng ông ta lại không kìm được liếc xuống đồng hồ, trên mặt lộ ra nét lo âu.

Mấy ông chủ lớn kia đều vô cùng hiếu kỳ, với địa vị cao quý như Hoắc Hướng Anh, cùng với độ tuổi và địa vị tăng lên, kỹ năng tiết chế cảm xúc là mười phần đủ đầy, làm sao còn có thể lộ ra nét luống cuống như lúc này đây? Có chuyện gì có thể khiến một nhân vật lão làng như ông ta bày ra biểu cảm này?

Nhưng họ hoàn toàn không hay biết Hoắc Hướng Anh đợi hồi lâu vẫn không thấy Lục Hi xuất hiện đã vô cùng bấn loạn lo lắng, nhưng ông ta lại không dám gọi điện thúc giục anh, chỉ có thể khổ sở chờ đợi.

Lúc này Lục Hi đang dẫn Trương Ngọc Kỳ tới chỗ Thần Hi Quân cách đó không xa.

Thần Hi Quân đang mặt mày rạng rỡ trò chuyện với hai người đàn ông trung niên, ba người họ thỉnh thoảng lại cụng ly sâm panh trên tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK