Chương 81
Cô ta bật khóc, từ từ buông thõng hai tay, từ bỏ sự phản kháng.
Gã đàn ông đeo kính lộ ra gương mặt vặn vẹo rồi lại tiếp tục hung hăng lao vào người của Hoắc Ngọc Phụng trong khi cô ta tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Đúng lúc này, một tiếng nổ bỗng vang lên, cánh cửa sắt thấp bị đá văng ra, một bóng người bước vào, một tay xách gã đàn ông đeo kính lên không trung rồi hung hăng ném xuống đất.
Hoắc Ngọc Phụng còn đang tuyệt vọng nghĩ đến tình cảnh bị làm nhục, nhưng vừa mở mắt thì cô ta đã thấy chị gái đang ngồi bên cạnh mình, che chắn thân thể không mảnh vải của cô ta.
Trong lúc đó, người mà cô ta ghét nhất đang đứng ở đằng kia, một chân giẫm mạnh lên khuôn mặt của gã đàn ông đeo kính.
“Chị ơi”.
Biết mình đã được cứu, Hoắc Ngọc Phụng không thể chịu đựng thêm được nữa, cô ta ôm chặt lấy chị gái của mình bật khóc nức nở.
Hoắc Tư Duệ cũng rơm rớm nước mắt an ủi em gái.
Một lúc sau, Hoắc Tư Duệ mới nhớ em gái vẫn còn trần như nhộng cho nên vội vàng giúp cô ta mặc quần áo rồi mới nhìn sang Lục Hi đầy cảm kích.
Thì ra lúc nãy khi Hoắc Ngọc Phụng nổi cơn thịnh nộ rời đi thì Lục Hi đã dùng tinh thần lực của mình để lại ấn ký lên người cô ta.
Cho nên tung tích và trạng thái của Hoắc Ngọc Phụng anh đều có thể biết được rõ ràng.
Vốn dĩ sau khi Lục Hi giải quyết xong chuyện ở quán bar thì anh đã định quay trở lại tiệm tạp hóa.
Nhưng đột nhiên anh lại cảm thấy trạng thái của Hoắc Ngọc Phụng đang vô cùng căng thẳng, lại dao động rất nhiều, dường như đang sợ hãi điều gì đó, cho nên anh mới vội vàng cùng với Hoắc Tư Duệ chạy tới cứu được Hoắc Ngọc Phụng vào lúc nguy cấp nhất.
Lúc này, Hoắc Tư Duệ nhìn hai người phụ nữ trần truồng khác ở trong phòng rồi nói với Lục Hi: “Phải làm sao đây?”
Lục Hi chậm rãi nói: “Đưa em gái về đi, tôi sẽ xử lý chuyện ở đây”.
Hoắc Tư Duệ gật đầu, biết những chuyện xảy ra kế tiếp mình không thích hợp can dự vào cho nên liền đỡ e gái đang thất kinh hồn via rời khỏi.
Sau khi hai người rời đi thì Lục Hi mới bỏ chân ra, lạnh lùng nhìn gã đàn ông đeo kính.
Gã đàn ông đeo kính chậm rãi ngồi dậy, đỡ cặp kính nát của mình rồi mỉm cười với Lục Hi.
Lục Hi châm một điếu thuốc, hút hai hơi rồi mới trừng mắt nói với gã đàn ông: “Tao phải làm thế nào với mày đây?”
Gã đàn ông lau vết máu trên khóe miệng, vô cảm nói: “Giết tao đi”.
“Giết mày sao?”, Lục Hi lặp lại.
“Đúng vậy, mau giết chết tao đi, trong người tao có quỷ, ngày nào nó cũng cám dỗ tao, tao sắp hóa điên rồi”, gã đàn ông đeo kính dữ tợn nói.
“Trong người ai cũng có quỷ nhưng mọi người đều chịu được sự cám dỗ của quỷ, đây không phải là lí do”, Lục Hi chậm rãi nói.
Gã đàn ông đeo kính nhìn Lục Hi, một lúc sau mới nói: “Mày không hiểu được đâu”.
Lục Hi cười nói: “Tao tất nhiên là không hiểu được những kẻ biến thái như mày”.
Vừa nói Lục Hi vừa cởi xiềng xích trên người hai người phụ nữ kia rồi xích gã đàn ông đeo kính xuống đất.