Chương 201
“Để bày tỏ lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc của tôi với anh Lục, hôm nay, tôi tuyên bố tặng hết ba món đấu giá của lần này cho anh Lục, mọi người có ý kiến gì không?”
“Chúng tôi không có ý kiến gì”.
John vừa dứt lời, tất cả không hề có ý kiến gì, vỗ tay nhiệt liệt.
Mà Lục Hi thì mỉm cười, chấp nhận ba món hàng này.
Mục tiêu anh đến đây chính là vì đầu thú và vương miện, đến giờ còn chưa được thấy hai món này nữa. Giờ John lại muốn tặng cho anh, vậy cũng chẳng phải khách sáo nữa.
John nói xong, thấy Lục Hi đồng ý thì cười nói: “Bây giờ mọi người có thể thưởng thức đồ ăn ngon rồi, hy vọng các vị sẽ hài lòng”.
Lúc này, Lục Hi mới để ý thấy ở sảnh đã bày ra một bàn ăn dài mười mấy mét, trên bàn toàn là đồ ăn, trái cây quý báu cùng vang đỏ…
Lỗ hổng lớn trên khoang tàu đã được lấp đầy, máu dưới sàn đã bị quét sạch, nhìn giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Lúc này, mọi người động đũa, Lục Hi cũng đi cùng hai người đẹp ngồi xuống thưởng thức.
“Mẹ nó, ngon vãi”.
Lục Hi nhìn gan ngỗng, trứng cá mòi, nấm matsutake, nấm cục đen, thịt bò Kobe, cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương, nói với Nhan Phi Hoa và Thần Hi Quân.
“Đừng khách sáo nhé, mấy món này ít được ăn lắm đấy, tận hưởng đi”.
Nhan Phi Hoa không hiểu biết nhiều về những món này, cũng không có cảm giác gì lắm, chỉ có Thần Hi Quân là chấn động.
Là nghệ sĩ hàng đầu trong nước, cô ta cũng từng ăn những món ngon này rồi.
Nhưng với thân phận của cô ta thì cũng chỉ ngẫu nhiên được ăn một lần thôi, hơn nữa lần nào cũng là một chút xíu, chứ không bày biện dày đặc như ở đây.
Phải biết rằng, đây toàn là đồ ăn quý đẳng cấp trên thế giới, giá trị tính bằng gam. Thần Hi Quân tính qua thì số đồ ăn này phải tốn đến hàng triệu tiền quốc tế ấy chứ.
Lúc này, Lục Hi đã bắt đầu động đũa, ăn không ít đồ ngon.
Đây cũng là lần đầu tiên Nhan Phi Hoa nhìn thấy nhiều đồ ăn giá trị như vậy, cũng thấy thòm thèm, bắt đầu gắp ăn.
Thần Hi Quân nhìn hai người không chút khách sáo nào, vốn dĩ cũng đang rụt rè bèn trở nên hăng hái.
Chỉ chốc lát, đĩa đồ ăn của ba người đã tràn đầy đồ ngon. Bọn họ nhìn nhau, bật cười rồi vùi đầu ăn.
Nhan Phi Hoa cùng Thần Hi Quân là phụ nữ nên cũng phải để ý hình tượng dù có đói thế nào.
Nhưng Lục Hi thì khác, một đĩa đồ ăn lớn bị anh ăn hết trong mấy gắp. Nháy mắt, đĩa của anh lại đầy tràn.
Nhan Phi Hoa và Thần Hi Quân nhìn Lục Hi ăn, mắc cười mà không dám, phải nhịn vô cùng vất cả.
Chờ hai bọn họ ăn xong thì Lục Hi đã ăn xong năm đĩa, hai cô gái nhìn Lục Hi lại gắp thêm một đĩa nữa ăn cho hết rồi mới lưu luyến ngừng lại.
“Oa, anh Lục, sức ăn của anh đỉnh thật đấy”, Nhan Phi Hoa không khỏi nói.
Lục Hi cười đáp: “Ăn linh tinh ấy mà, ở đây đông người nên tôi cũng không dám ăn nhiều”.