Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 123

Lý Tú Quyên có chút khó xử nhìn ông chủ, cô ấy nói: “Cái này…”

Chu Vệ Phong liếc nhìn liền vội vàng nói: “Cô cứ ngồi, cứ ngồi đi, chuyện khác cô không cần phải để ý đến”.

Lý Tú Quyên thấy vậy không thể làm gì khác hơn nên đành ngồi xuống.

Mà Chu Vệ Phong đã quyết định, lát nữa xong chuyện, lập tức thăng chức cho Lý Tú Quyên lên chức quản lý đại sảnh, cô chính là người bắt tay với Trương Kiến Dân, nói ra thì cũng là tài nguyên lớn của khách sạn hắn ta.

Ngay lúc này, Lục Hi bỗng nói: “Lão Lục, đừng vội đi, chuyện này vẫn chưa xong đâu”.

Hóa ra Vương Lục thấy tình thế không ổn, ông ta đã chuẩn bị chuồn khỏi nơi này. Có điều dù ông ta hành động lén lút, nhưng trốn thế nào cũng không thoát nổi ánh mắt của Lục Hi.

Mới vừa xê dịch chưa được hai bước liền bị Lục Hi vạch trần.

Vương Lục cứng đời người, đứng nguyên tại chỗ.

Hóa ra chính vào lúc Lục Hi lên tiếng, đã có một luồng sức mạnh vô hình vọt vào não ông ta, trong nháy mắt ông ta giống như bị sét đánh, đầu óc mơ màng một trận, cơ thể cứng đờ.

Đây là lực tinh thần Lục Hi sử dụng với ông ta, cho Vương Lục một phát, cũng chỉ là dùng một chút lực tinh thần mà thôi, đề phòng ông ta chuồn mất.

Nếu Lục Hi thi triển toàn lực, e rằng hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng ông ta đã sớm chảy máu đến chết.

Lúc này, Trương Kiến Dân hỏi: “Chuyện này có liên quan đến ông ta sao?”

Vân Khả Thiên cười nói: “Cái này liên quan khá lớn, lão Lục là nhân vật lớn của huyện lỵ này, người vừa rồi báo án là thuộc hạ của ông ta, nãy ông ta vẫn còn ở đây bất bình giùm hắn ta”.

Thân phận của Vân Khả Thiên là tồn tại số một số hai ở Tây Bắc, nếu anh ta nguyện đến vùng nước đục, Lục Hi cũng chỉ tùy anh ta thôi.

Đang nói ra lời này, Lục Hi liền nhìn thấy hai chiếc xe thương vụ phi nhanh đến ở bên ngoài cửa sổ, phía trên in nét chữ của bảo vệ Hắc Báo, mười mấy tên bảo vệ thân hình cao lớn đi xuống xe, họ vây quanh một người đàn ông mặc áo sơ mi tay ngắn, hắn ta đang đi vào.

Người đàn ông cắt tóc húi cua, đeo kính râm, có bảo vệ vây quanh, hắn đi vào tiệm ăn sáng tìm Lục Hi.

Một nhóm người khí thế hung hăng vây quanh ba người Lục Hi, dọa sợ những vị khách khác bỏ chạy.

Chỉ nhìn thấy người đàn ông tóc húi cua chỉ Lục Hi nói: “Thằng nhãi, chính mày là người đã đánh người của tao bị thương?”

Lục Hi lười biếng nói: “Đúng vậy”.

“Giỏi lắm thằng nhãi, ngay cả người của Hắc Báo cũng dám đánh, đi theo ông đây, để ông đây cho mày chút kiến thức”, người đàn ông tóc húi cua hung hăng nói.

Lúc này chỉ nhìn thấy Vân Khả Thiên đột nhiên đứng dậy nói: “Tôi khuyên anh một câu, xin lỗi anh Lục đi, xem xem anh Lục có tha thứ cho hay không, đừng tự đào mộ mình”.

Hắc Báo tháo kính râm xuống, hắn nhìn Vân Khả Thiên toét miệng cười một tiếng nói: “Mẹ nó mày là cái thá gì mà xứng nói chuyện với ông đây?”

Nhìn thấy Vân Khả Thiên ra mặt, Lục Hi vẫn chưa có nói gì, anh cầm tăm lên bắt đầu xỉa răng.

Nhà họ Vân cho anh nhiều phiền toái như vậy, cũng nên báo đáp cho mình chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK