Chương 17
Đối mặt với sự thẩm tra của tập đoàn cũng không có gì đáng sợ, bất quá hắn ta chỉ bị thu hồi chức vụ, nhưng đối mặt với sự thẩm tra của dòng họ thì khác, nói không chừng tính mạng của hắn ta cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Bởi vì Miwa Nozaki là chủ dòng họ, đối với những người trong dòng họ phạm phải sai lầm thì quyền sinh sát đều nằm trong tay của cô ta, sự sống chết của hắn ta cũng chỉ phụ thuộc vào một câu nói của cô ta mà thôi.
Nhìn thấy Yamato Nozaki trợn mắt gục xuống đất, trên mặt Miwa Nozaki lộ ra đầy vẻ chán ghét.
Thứ ngu xuẩn như hắn ta dám đắc tội ông lớn thì không được phép tồn tại, chuyện này là do hắn ta tự tìm đường chết.
Nếu như không phải tất cả bọn họ đều đang ở nước ngoài và lại đang ở dưới mắt nhìn của công chúng thì Miwa Nozaki đã giết chết cái tên ngu xuẩn này ngay tại chỗ rồi mang đầu của tên ngu xuẩn này đi đổi lấy nụ cười của ông lớn.
Kìm nén sự tức giận đối với Yamato Nozaki, Miwa Nozaki quay sang cúi đầu chào mọi người rồi tiếp tục nói.
“Xin lỗi, đã khiến cho mọi người chê cười rồi”.
Nói xong, Miwa Nozaki quay người đi đến bên cạnh Hoắc Tư Duệ, mỉm cười và bắt đầu trò chuyện với cô.
Hoắc Tư Duệ là người được ông lớn chỉ định, bất kể cô có đưa ra yêu cầu khó khăn gì thì Miwa Nozaki cũng sẽ thực hiện vô điều kiện.
Kế Tịch Chiếu nhìn thấy tất cả những chuyện này thì nét mặt liền ngây dại ra.
Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột khiến cho hắn ta trở tay không kịp.
Lục Hi vậy mà thực sự quen biết chủ tịch công ty cổ phần Masatake, lại còn có thể mời cô ta tới đây, mà điều quan trọng hơn là Miwa Nozaki đã quỳ xuống trước mặt Lục Hi, đây là tình huống quái quỷ gì vậy?
Lúc này Kế Tịch Chiếu mới nhận ra kế hoạch của mình đã trở thành công cốc, hơn nữa hắn ta rất có thể sẽ phải hứng chịu sự trừng phạt từ công ty cổ phần Masatake.
Dựa trên mối quan hệ của Miwa Nozaki với Lục Hi và Hoắc Tư Duệ, hắn ta không thể không cân nhắc điều này.
Công ty cổ phần Masatake chính là một quái vật, bọn họ chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết hắn ta, lúc này Kế Tịch Chiếu mới bắt đầu luống cuống.
Vân Khả Thiên cũng nhìn thấy tất cả những chuyện này, anh ta nhìn sang Miwa Nozaki và Hoắc Tư Duệ đang trò chuyện, suy nghĩ một lúc rồi mới chậm rãi bước tới.
Thân phận của anh ta hoàn toàn có đủ tư cách để nói chuyện với Miwa Nozaki, anh ta thật sự cảm thấy rất tò mò tại sao Lục Hi có thể khiến cho Miwa Nozaki quỳ xuống trước mặt mình như vậy.
Lục Hi thì đã rời khỏi khách sạn Khải Toàn Đại, anh bắt taxi đi thẳng về tiệm tạp hóa của mình.
Trở về tiệm tạp hóa nhỏ, nhìn thấy hai cánh cửa đang khép hờ, anh chỉ khẽ mỉm cười rồi bước vào.
Vừa bước vào thì anh đã thấy Hoắc Ngọc Phụng ngồi trên ghế sô pha chính giữa, bên cạnh có hai người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục màu đen.
Lục Hi thản nhiên nói: “Tự ý xông vào nhà dân là phạm pháp”.
“Đừng có mà dọa tôi, chỗ này là tiệm tạp hóa chứ không phải nhà dân bình thường, hơn nữa cửa cũng không khóa, ai cũng có thể vào được”.