Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 181

Nhưng không bao lâu lại nghe thấy một tiếng nổ bùm rất lớn.

Ngay sau đó chỉ thấy người đàn ông cao lớn tay cầm ống thép đang nhìn lỗ máu lớn trên ngực với vẻ không thể tin được, hắn ta không cam lòng chậm rãi ngã xuống.

“Đạn xuyên giáp hình xoắn ốc”, Lục Hi thở dài trong lòng nói.

Loại đạn này chuyên dùng để đối phó với vũ khí hạng nặng, thường được dùng trên chiến trường, đối phó với các loại trang bị như xe tăng, nó có thể được gọi là đại bác.

Lục Hi cũng từng dùng loại đạn này, bắn xuyên qua được một cao thủ đấu khí phương tây, anh biết rõ sự lợi hại của nó.

Loại vũ khí đạn bắn này vốn là một loại đại bác đường kính nhỏ có giá đỡ, Lục Hi bọn họ đã cải tạo loại vũ khí này, lắp nó thành dạng giống súng bắn tỉa có thể một người sử dụng, trở thành vũ khí của từng binh sĩ.

Nhưng người sử dụng vũ khí này tối thiểu phải có cảnh giới võ giả nội gia, nếu không thì lực đàn hồi của nó sẽ gây tổn thương nặng đến người sử dụng, sức mạnh không đủ sẽ trực tiếp bỏ mạng.

Mà cây súng này đã gây kinh hãi đến mọi người.

Lúc này, hải tặc nhân cơ hội xông vào, mấy trăm tên hải tặc vừa vào đã giơ súng bắn.

Đám vệ sĩ lập tức tháo chạy.

Nhưng phía sau bọn họ chính là chủ nhân của mình, bọn họ đã không còn đường lui nào nữa.

Không còn cách nào khác, bọn họ chỉ đành dùng tấm thân máu thịt chống lại súng đạn, liều chết xung phong một lần nữa.

Lục Hi nhìn theo lắc đầu, đến bây giờ bọn hải tặc đã chiếm được thế chủ động, bên ngoài còn có cao thủ sử dụng pháo bắn tỉa, nếu chiến đấu tiếp thì chỉ tăng thêm thương vong mà thôi.

Nhưng anh biết lời mình nói bị coi khinh, nói rồi cũng chẳng ai nghe, vì vậy anh vẫn tiếp tục giữ im lặng. Anh còn có kế hoạch phải làm, cũng chẳng buồn để ý mấy người tự tìm đường chết này.

Lúc này trong tiếng súng vang lên một giọng nói già nua.

“Các ông ơi, từ bỏ đi, chúng ta đầu hàng, tiếp tục kiên trì chỉ có chết nhiều người hơn thôi, phản kháng đã không còn ý nghĩa gì rồi”.

Đám đại lão ngây ra, cuối cùng thở dài một tiếng, ra lệnh cho thuộc hạ dừng phản kháng.

Bọn họ cũng biết trong tình hình xấu này nếu để đám vệ sĩ tiếp tục chiến đấu thì họ sẽ tự sát mà thôi, mình cũng sẽ rơi vào tay hải tặc, kết cục cũng không có gì khác biệt.

Đám vệ sĩ nghe lời ông chủ, cuối cùng đã dừng chống cự, họ lần lượt lui về phía sau, đi tới bên cạnh chủ nhân của mình, thở hổn hển một hơi, chuẩn bị sẵn sàng hy sinh lần cuối cùng.

Chỉ là ngoại trừ những người đã tử trận ra, còn lại đều mang vết thương, toàn thân đều là máu.

Ngay cả hai thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh cũng đã bị súng bắn phá, cơ thế trúng rất nhiều đạn.

Hai người họ ở gần cửa nhất, vừa cố gắng hết sức chống cự vừa giết địch, đó cũng là nơi súng đạn dày đặc nhất, chân khí bảo vệ cơ thể cũng không dừng lại.

Dù hai người đã là cao thủ tiên thiên, chân khí bảo vệ thân thể chống lại súng đạn được vận dụng trong thời gian dài cũng đã không chịu nổi, đến cuối cùng chân khí càng ngày càng yếu đi, không thể ngăn cản đạn một cách hữu hiệu, họ đã bị đánh trúng mấy chỗ.

Cũng may hai người đều là cao thủ, mặc dù mấy loại đạn này đâm xuyên vào chân khí bảo vệ cơ thể, nhưng cũng không tạo thành vết thương trí mạng, chỉ là sức chiến đấu của hai người đã giảm nhanh, ước chừng ngay cả một phần ba sức chiến đấu thông thường cũng không còn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK