Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 106

Khi Hoắc Tư Duệ nhìn thấy rõ người vừa tới thì liền giật thót.

Đây không phải là Vân Khả Thiên sao? Người nhà họ Vân mà Lục Hi cũng dám đá, lá gan của anh đúng là quá lớn.

Lục Hi đá Vân Khả Thiên bay ra cửa rồi bực mình nói: “Còn dám tới đây, con mợ nó người nhà anh làm phiền ông đây không ít lần đâu, hôm nay anh lại chạy tới đây tìm chết sao?”

“Anh Lục, anh Lục, hãy nghe tôi nói”.

Vân Khả Thiên chật vật đứng lên, còn chưa kịp phủi bụi trên người đã vội vàng nói với Lục Hi.

“Anh Lục, tôi đặc biệt đến đây xin lỗi anh. Ngoài ra trưa nay bố mẹ tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc. Họ muốn đích thân xin lỗi anh và cảm tạ ơn cứu mạng của anh”.

Lục Hi nghe vậy thì sắc mặt mới có chút cải thiện.

Nhưng Hoắc Tư Duệ đang ở bên cạnh nghe vậy thì giật mình.

Vân Thắng Quốc và Mục Duy Trân muốn đích thân xin lỗi Lục Hi?

Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?

Còn có chuyện gì có thể khiến cho Vân Thắng Quốc và vợ phải ra mặt giải thích?

Hoắc Tư Duệ không thể nào hình dung ra được.

Lục Hi lúc này mới nói: “Buổi trưa hôm nay tôi có hẹn, không rảnh”.

Hoắc Tư Duệ kinh ngạc đến mức sắp lồi hai mắt ra.

Hai nhân vật lớn đích thân tới xin lỗi anh mà anh còn từ chối gặp mặt, đáng sợ, thật sự quá đáng sợ.

Vân Khả Thiên nghe vậy thì đau khổ nói: “Anh Lục, anh nể mặt tôi một chút đi, nếu không lần này tôi về nhà chắc chắn sẽ bị cấm túc”.

Nhìn Vân Khả Thiên đáng thương, Lục Hi lắc đầu nói: “Buổi trưa hôm nay có kẻ ngốc mời tôi đi ăn cơm ở lầu ba sảnh đế vương khách sạn Khôn Mậu. Tôi thật sự không có thời gian”.

Vân Khả Thiên nghe xong liền nói: “Chúng ta cùng nhau đến khách sạn Khôn Mậu đi, chúng ta đều là bạn bè mà”.

Sắc mặt Lục Hi bỗng nhiên trở nên kỳ quái, anh cười nói: “Được rồi, anh muốn đi cùng thì cứ đi”.

“Được rồi, vậy tôi về trước đây, buổi trưa gặp lại”, nói lời tạm biệt với Lục Hi, Vân Khả Thiên vội vàng chạy đi.

Sau khi Vân Khả Thiên rời đi, Hoắc Tư Duệ nhìn chằm chằm Lục Hi hồi lâu.

Lục Hi sờ sờ mặt mình rồi hỏi: “Làm sao vậy, trên mặt tôi có nhọ nồi sao?”

Hoắc Tư Duệ lắc đầu nói: “Không phải, anh có thù oán với những người đó từ khi nào, sao bọn họ còn muốn xin lỗi anh?”

Hoắc Tư Duệ nghĩ mãi mà không đoán ra được.

Hai nhân vật lớn của tỉnh Tây Bắc lại phải đến xin lỗi Lục Hi, cho dù anh có năng lực lớn nhưng còn có thể vượt qua vợ chồng Vân Thắng Quốc hay sao?

“Chuyện này nói ra thì dài lắm, chúng ta đi ăn sáng trước đi, tôi rất đói”, Lục Hi vừa nói vừa ôm bụng.

Hoắc Tư Duệ gật đầu, thấy Lục Hi không muốn nói nữa thì cô cũng ngoan ngoãn dừng lại, hai người đi đến quán điểm tâm trong hẻm ăn cơm.

Sau đó, Hoắc Tư Duệ sững sờ nhìn Lục Hi ăn hết năm lồng bánh bao hấp, bảy cái bánh quẩy, ba bát súp cay thì mới có vẻ vừa đủ no.

“Bình thường anh cũng ăn mạnh như vậy sao?”, Hoắc Tư Duệ kinh ngạc hỏi.

Cô không thể hình dung được Lục Hi đã nhét hết đống thức ăn đó vào bụng như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK