Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286

Chẳng có doanh nghiệp nào muốn tuyển dụng một người bị khai trừ khỏi tập đoàn Giai Mĩ như hắn, đây chắc chắn là vết nhơ lớn trên lý lịch của hắn ta.

Hơn nữa, một khi hắn bị khai trừ, kế hoạch lấy cả người và tiền tài cũng trở thành bóng nước, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến phần đời còn lại của hắn ta.

“Em họ, em không thể khai trừ anh mà, anh thế nhưng là anh họ của em đó”, trong cơn hoảng loạn, Hoắc Tu Chi chơi chiêu bài tình thân.

Hoắc Tư Duệ thấy vậy sắc mặt lập tức lạnh băng, ngẩng đầu liếc nhìn lên lầu.

Miwa Nozaki, người vẫn luôn đứng trên trên lầu và theo dõi động tĩnh phía dưới ngay lập tức bước xuống.

Lúc này, Hoắc Tư Duệ lại nói với Hoắc Tu Chi: “Anh tự mình cút hay là tôi kêu người tới ném anh ra ngoài đây?”

Cả gương mặt Hoắc Tu Chi đã tái mét, từng hạt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên trán.

Về phần Lư Kiến Bình cùng Dương Di Văn đã kinh ngạc tới há hốc mồm.

Bọn họ nghĩ không ra tại sao Hoắc Tư Duệ lại coi trọng người đàn ông trẻ tuổi này đến vậy, chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt liền cho anh họ mình một bạt tai, còn tống cổ anh ta.

Miwa Nozaki lúc này đã bước xuống, chỉ thấy cô ta đến bên Lục Hi, cúi chào chín mươi độ nói: “Ông lớn”.

“Ừm”, Lục Hi ừ một tiếng, coi như chào hỏi qua.

Miwa Nozaki đợi đến khi Lục Hi đáp trả lời chào của mình mới đứng thẳng người dậy.

Một màn này khiến Hoắc Tu Chi càng thêm kinh hãi.

Mặc dù hắn không quen biết Miwa Nozaki nhưng thân là người của nhà họ Hoắc đều sẽ biết, sự thành lập của tập đoàn Giai Mĩ có quan hệ chặt chẽ với người phụ nữ này, cô ta là người ủng hộ tài chính của nhà họ Hoắc, Hoắc Tư Duệ vẫn luôn vô cùng tôn kính cô ta.

Ngay cả cô ta cũng kính cẩn với Lục Hi như vậy, thậm chí có thể nói là kính sợ, Hoắc Tu Chi giờ phút này mới hiểu được, thì ra người này hoàn toàn không phải là một con sâu cái kiến như hắn vẫn luôn tưởng, ngược lại còn là một vị nhân vật lớn, một nhân vật vô cùng lớn.

Miwa Nozaki quét mắt nhìn sang Hoắc Tu Chi, sắc mặt lạnh như băng sương.

Từ trên lầu hai cô ta nhìn rõ cảnh tượng Hoắc Tu Chi cản bước và khiêu khích Lục Hi.

Cô ta tôn trọng ông lớn như thần thánh, bất cứ người nào dám bất kính với ông lớn đều không thể tha thứ.

Chỉ là, cô ta cũng biết ông lớn không thích cô ta nhiều chuyện, bởi vậy mới mạnh mẽ đè xuống xúc động muốn lao xuống giải quyết tên khốn kiếp này.

Nay Hoắc Tư Duệ đã ra hiệu cho cô ta đi xuống, vừa hay, chỉ cần một câu nói của Hoắc Tư Duệ, cô ta liền chuẩn bị khiến tên khốn này phải gào khóc tới chết.

Hoắc Tu Chi tại giờ phút này đã mồ hôi nhễ nhại.

Ánh mắt của Miwa Nozaki giống như một lưỡi dao sắc bén, khiến trái tim hắn dâng lên từng trận rét lạnh.

Lại nhìn sang gương mặt thanh tú của Hoắc Tư Duệ, Hoắc Tu Chi biết, sự việc lần này đã không thể vãn hồi được nữa, nhưng hắn không muốn từ bỏ, chuyện này liên quan đến tương lai của hắn, quyết không thể bỏ cuộc như vậy.

“Anh Lục, xin anh hãy tha cho tôi, là lỗi của tôi, tôi xin lỗi anh”.

Hoắc Tu Chi cúi đầu nhận lỗi với Lục Hi, đúng, hắn vứt bỏ tôn nghiêm của bản thân, chuẩn bị đánh đổi một tia hy vọng mỏng manh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK