Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 218

“Xảy ra chuyện gì vậy chị Trương? Em nhớ là anh Dương là một nhà báo có biên chế, sao có thể tùy tiện bị đuổi thế?”

Chỉ thấy chị Trương lau nước mắt nói.

“Đều do anh ấy cơ, cả ngày chỉ biết điều tra ngầm chỗ này chỗ kia, cứ luôn gây ra tai họa, chị khuyên cũng không nghe, giờ thì hay rồi, chọc vào chuyện của nhà máy hóa chất Vĩnh Hưng, đắc tội với tổng biên tập tòa soạn, anh ấy tạm thời bị đình chỉ công tác, có thể hai ngày sau cũng sẽ bị sa thải”.

Chị Trương vừa nói vừa lau nước mắt.

Lục Hi nghe xong, không khỏi có chút tức giận.

Anh ăn đồ ở đây một năm, quan hệ với chị Trương và anh Dương cũng không tệ, Lục Hi cũng hiểu rõ một chút về tình hình nhà bọn họ.

Anh Dương tên là Dương Bằng Nghĩa, là một nhà báo của nhật báo Tây Kinh, anh ấy là một sinh viên đại học có uy tín, làm người rất có chính nghĩa và tinh thần sứ mệnh.

Anh ấy làm nhà báo nhiều năm như vậy, từ trước đến nay chưa từng nhận tiền hối lộ, lại còn thường xuyên đăng một vài tin tức mà người khác không muốn đụng chạm nên đã đắc tội với không ít người, mối quan hệ trong nội bộ tòa soạn cũng không tốt.

Còn chị Trương tên là Trương Hồng Hà, xuất thân nông thôn, văn hóa không có nhiều, năm đó khi Dương Bằng Nghĩa còn trẻ, họ gặp nhau một lần trong buổi sưu tầm dân ca.

Khi ấy chị Trương vô cùng thuần khiết, nhanh chóng chị ấy chiếm được trái tim của Dương Bằng Nghĩa, anh ấy bất chấp sự phản đối của người nhà để theo đuổi Trương Hồng Hà, cuối cùng đã cưới chị ấy về.

Sau khi cưới Trương Hồng Hà, Dương Bằng Nghĩa bị đuổi ra khỏi nhà và phải sống độc lập.

Sau đó, hai người có hai đứa con một trai một gái, Dương Bằng Nghĩa được tuyển vào tòa soạn, mỗi tháng có mấy ngàn tệ tiền lương, cuộc sống cũng có thể coi là tạm ổn.

Nhưng bọn trẻ dần lớn lên, cũng vì Dương Bằng Nghĩa giữ vững nguyên tắc, cuộc sống dần dần rơi vào cảnh nghèo rớt mồng tơi.

Hai năm trước, đứa lớn lên đại học, đứa thứ hai cũng học cấp ba, áp lực của hai người càng ngày càng lớn.

Trương Hồng Hà chỉ dựa vào tiền lương kiếm được khi làm những công việc thời vụ đã không còn đủ cho chi tiêu trong gia đình, vì vậy chị ấy đã mượn nhà mẹ đẻ chút tiền mở tiệm ăn sáng này, cũng xem như là miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

Bây giờ nếu Dương Bằng Nghĩa bị đuổi việc, chỉ dựa vào tiệm ăn sáng này, nhất định không có cách nào duy trì khoảng chi tiêu khổng lồ trong nhà, hai người chỉ có thể nghĩ cách khác.

Lúc này, Lục Hi cau mày nói: “Anh chị về quê làm gì, nhà anh Dương không phải ở trong thành phố sao?”

“Aiz”.

Trương Hồng Hà thở dài nói.

“Bởi vì chị và anh Dương không nói chuyện với người nhà bao nhiêu năm nay rồi, bọn chị cũng không còn cách nào khác, hai đứa con đang tuổi đi học, bọn chị định quay về nhà mẹ đẻ chị nuôi lợn, để xem có thể chăm sóc được hai đứa nhỏ không”.

Nói đến đây, nước mắt Trương Hồng Hà lại rơi xuống.

Lục Hi nghe xong liền chua xót, anh hỏi: “Chị Trương, chị có thể nói cho em biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”

Trương Hồng Hà cũng đã quen thuộc với Lục Hi, vừa hay chị ấy đang uất ức, bây giờ trong tiệm không có ai khác, Trương Hồng Hà cũng chỉ khóc sướt mướt bắt đầu nói với Lục Hi.

Hóa ra bởi vì Dương Bằng Nghĩa tính tình ngay thẳng, lại giữ vững đạo đức nghề nghiệp của một nhà báo, anh ấy thường xuyên làm ra nhiều chuyện phiền phức, chọc giận lãnh đạo của tòa soạn, nên họ không hề thích anh ấy.

Lần này, anh ấy lại ngầm điều tra chuyện xả chất thải ô nhiễm của nhà máy hóa chất Vĩnh Hưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK