Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 540

Từ Xuyên nghe Ngư Bạch nói vậy mà vỗ bàn quát lên: “Cô làm đổ đồ uống lên người người ta, cô còn có lý chắc? Đúng là nực cười”.

“Làm đổ đồ uống, tôi đã xin lỗi rồi, nhưng họ công khai sỉ nhục tôi, chuyện này nên tính thế nào?”, Ngư Bạch đã xác định tâm lý nên nói năng cũng không hề kiêng nể.

Từ Xuyên cười khẩy: “Do cô sai trước cơ mà, trong chuyện này, cô cứ ngoan ngoãn thừa nhận lỗi sai, có lẽ còn cứu được. Nếu còn dám ngụy biện, có lẽ không chỉ đơn giản là bị trừ điểm hay đuổi việc đâu”.

Ngư Bạch nghe thấy mà sững người, ý tứ của người này, chẳng lẽ định bắt cô ta chịu trách nhiệm trước pháp luật. Cô ta sai gì chứ?

Lúc này đây, trong lòng Từ Xuyên chỉ thấy thương hại Ngư Bạch.

Thực ra hắn ta cũng biết, về cơ bản, Ngư Bạch nói không sai. Một tiếp viên hàng không chẳng thể nào cố tình gây sự với khách hàng, về tình về lý đều không hợp lý.

Thế nhưng, chỉ có thể trách cô ta số khổ, ai bảo cô ta đắc tội với người có quyền có thế.

Hắn ta là đồn trưởng đồn cảnh sát, phải làm đến mức này cũng là bất đắc dĩ. Tổng giám đốc đã dặn dò rất kỹ, phải xử lý Ngư Bạch thật nghiêm và thật mau lẹ, làm sao cho người kia thấy hài lòng.

Bên trong phòng làm việc của đồn cảnh sát, tổng đốc khu Nam Sơn Hằng Bằng Trình cũng vội vàng chạy tới, khom lưng cúi đầu với Đỗ Phái Nhiên và Trâu Lệ Hồng một hồi rồi mắng Cao Kiến Dân: “Đúng là quá hoang đường, chuyện này nhất định phải xử lý nghiêm”.

Cao Kiến Dân vội vã gật đầu.

Trâu Lệ Hồng bỗng nói: “Đi thôi, chúng ta đi xem cô tiếp viên hàng không kia, xem bây giờ cô ả có còn ngạo nghễ như trước không”.

Khi nói lời này, trên gương mặt Trâu Lệ Hồng chỉ có nụ cười của kẻ chiến thắng.

Lục Hi “ừ” một tiếng, coi như là chào hỏi.

Lần này, ba người Lương Kim Tôn, Thường Tuấn Nghị và Tô Giai Di đều sửng sốt.

Tình huống gì thế này?

Một lát sau, Miwa Nozaki mới đứng thẳng người, cô ta nhìn về phía Vân Khả Thiên và nói: “Cậu Vân cũng tới”.

Vân Khả Thiên cười nói: “Bữa tiệc chủ tịch Hoắc làm mà, đương nhiên tôi cũng phải nể mặt chứ”.

Miwa Nozaki gật đầu, sau đó cung kính nói với Lục Hi: “Không ngờ anh cũng có hứng thú với bữa tiệc như vậy, sớm biết thì tôi đã đặc biệt đi đón anh rồi”.

Lời Miwa Nozaki vừa nói ra, đám người Lương Kim Tôn lại càng khiếp sợ, tên nhà quê này sao có thể quen biết với nhân vật số hai tập đoàn Giai Mĩ chứ, lại còn muốn đích thân đi đón anh, quả thật không thể tin nổi.

Lúc này, Lục Hi nói: “Tôi chỉ là tình cờ biết được nên đi cùng bạn tới, cô không cần phải để ý đến tôi”.

Ngư Bạch nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng phục Lục Hi sát đất, giống như không ai là không quen biết anh, không gì mà anh không làm được, quả thật quá thần kỳ.

Còn Miwa Nozaki nghe xong liền gật đầu, ngay sau đó nói: “Vừa rồi bảo vệ nói ở đây có chuyện, nói tôi qua đây xem. Anh Lục, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?”

Không đợi Lục Hi nói, Vân Khả Thiên liền tiếp lời: “Anh này nói tôi trà trộn vào, chuẩn bị bảo cô đuổi chúng tôi ra ngoài đấy”.

Vân Khả Thiên cười quái dị nhìn Miwa Nozaki.

Miwa Nozaki nghe xong liền có chút giận dữ, thân phận của Vân Khả Thiên cho dù là cô ta cũng phải nhún nhường ba phần, huống hồ anh ta còn là bạn của Lục Hi, ai mà có thể chỉ trích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK