Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 62

Hai anh em bọn họ từ nhỏ đã không còn cha mẹ, sống nương tựa vào nhau. Để cho em gái được học hành và có một cuộc sống tốt đẹp, Tiết Đông Lâm đã ra nước ngoài trở thành lính đánh thuê và trở thành anh em vào sinh ra tử với Lục Hi.

Sau khi Tiết Đông Lâm chết trận, Lục Hi đã để ra một khoản tiền trợ cấp lớn cho Tiết Đông Ni nhưng Tiết Đông Ni vì quá thương tâm cho nên cũng không hề động vào số tiền đó, hoàn toàn dựa vào học bổng cùng tiền mình làm ra được để sinh sống.

Mặc dù Lục Hi không biết Tiết Đông Ni đã làm gì với số tiền đó nhưng anh rất tán thưởng cách làm của Tiết Đông Ni cho nên ngày càng yêu thích cô em gái này nhiều hơn.

Không lâu sau, Tiết Đông Ni nhanh chóng bưng hai tô mì xào lên, hai tô mì xào có sốt thịt đặc biệt nhiều.

“Anh Lục, chị xinh đẹp, mau ăn đi”.

Tiết Đông Ni cười nói với Lục Hi và Hoắc Tư Duệ, đôi mắt cười cong cong như vầng trăng khuyết.

“Cảm ơn”.

Hoắc Tư Duệ cười với Tiết Đông Ni rồi bắt đầu ăn mì với Lục Hi.

Nhìn hai người họ ăn, Tiết Đông Ni lại bắt đầu bận rộn việc của mình.

Không bao lâu sau thì hai người đã ăn xong một bát mì, Lục Hi lau miệng hỏi: “Hương vị thế nào?”

Thành thật mà nói, Hoắc Tư Duệ không ăn nhiều, cô vốn không thể ăn hết một tô mì lớn như vậy.

Nhưng nghĩ đến những chuyện Tiết Đông Ni phải trải qua và lượng nước sốt thịt mà cô ấy đã đặc biệt thêm cho hai người họ thì cô vẫn cố gắng ăn hết bát mì.

“Ăn rất ngon”, Hoắc Tư Duệ cười nói.

Lục Hi mỉm cười, chuẩn bị đi thanh toán.

Đột nhiên, có một cô gái hốt hoảng chạy đến gọi: “Đông Ni, Đông Ni”.

Tiết Đông Ni đang bận rộn, nhìn thấy cô gái kia thì mỉm cười hỏi: “Lý Vi, có chuyện gì sao?”

Vừa dứt lời thì bảy tám tên tóc nhuộm vàng theo sau cô gái tên Lý Vi đã cau có đẩy Lý Vi vào trong quán.

Khách đang ăn mì trong quán nhìn thấy đám người này có bộ dạng bặm trợn không bình thường thì đều tính tiền rồi rời đi, không dám ở lại ăn tiếp nữa.

Lục Hi đang định thanh toán, nhìn thấy cảnh này thì lại chậm rãi ngồi xuống.

Hoắc Tư Duệ có Lục Hi ở bên cạnh cho nên đương nhiên không sợ hãi, yên vị ngồi ở bên cạnh Lục Hi.

Trong phút chốc tất cả thực khách đều đã đi hết, lúc này, tên tóc vàng cầm đầu bước tới, mỉm cười quái dị nói với Lý Vi.

“Nhóc con, tụi tao đã canh chừng mày mấy ngày rồi, có giỏi thì đừng đi học nữa”.

Nét mặt Lý Vi tràn đầy hoảng sợ, cô ta run rẩy ôm lấy cách tay của Tiết Đông Ni, không dám nói một lời.

Tiết Đông Ni nhẹ nhàng vuốt lưng Lý Vi hỏi: “Lý Vi, có chuyện gì vậy?”

“Chuyện là khoản vay của Dật Phàm đã tới hạn rồi nhưng tớ lại không tìm thấy Dật Phàm cho nên bọn họ mới chặn tớ ở cổng trường”.

Tiết Đông Ni nghe vậy thì lắc đầu, tỏ vẻ bất lực.

Lúc này, vợ chồng chủ quán cũng nấp sau nhà bếp, co đầu rụt cổ quan sát diễn biến mọi chuyện.

Tiết Đông Ni nhìn thấy bạn cùng phòng của mình đang run rẩy rơi vào đường cùng thì đành phải nói với tên tóc vàng cầm đầu: “Tiền mượn các anh cũng không phải do cô ấy dùng, người dùng tiền của các anh bây giờ tìm không ra, đợi khi nào tìm được chúng tôi sẽ đem tiền trả lại các anh”.

“Ha ha, nói nghe hay ghê, tiền là do con bé này mượn, tao không cần biết là ai dùng, tao chỉ tìm con bé này đòi mà thôi! Còn mày, tao biết mày, mày là Tiết Đông Ni phải không? Số điện thoại người bảo lãnh mà con bé này để lại lúc đó chính là số của mày, nếu như nó không trả được thì mày trả”.

Tên tóc vàng cầm đầu đã chuẩn bị rất sẵn sàng rồi mới tới đòi tiền cho nên nói chuyện vô cùng cứng rắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK