Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 239

Vân Khả Thiên cười một tiếng nói: “Chuyện này tính là gì, xem xem chị Tần muốn đến đài truyền hình hay tòa soạn kia để tôi còn sắp xếp, đợi qua kỳ thực tập rồi, thẻ nhà báo cũng quá là đơn giản”.

Lục Hi chớp mắt, không nói gì thêm.

Còn Tần Lam suy nghĩ một hồi rồi nói: “Hay là tôi đi đến nhật báo Tây Kinh đi”.

Tần Lam cũng đã biết tòa soạn nhật báo Tây Kinh kia, cô ta thuận miệng nói.

“Không thành vấn đề”.

Vân Khả Thiên mở miệng đồng ý, sau đó nhìn bố mình nói: “Bố, bố xem như vậy được không?”

Vân Thắng Quốc nhìn con trai, cười một tiếng nói: “Chuyện này con cứ đi sắp xếp là được”.

Sắp xếp cho một nhà báo, chuyện nhỏ này không cần ông ta ra mặt, Vân Khả Thiên vẫn có thể giải quyết được.

“Vậy được ạ”.

Vân Khả Thiên đáp lại một tiếng, mặt đầy hưng phấn.

Ăn xong bữa cơm, Vân Khả Thiên đi theo bố về nhà.

Lục Hi và Tần Lam quay về tiệm tạp hóa.

“Sao lại có hứng thú làm nhà báo?”, Lục Hi nằm trên ghế sa lon, hút thuốc hỏi.

Tần Lam tựa vào bên còn lại, lười biếng đáp: “Không phải anh nói tôi ăn chùa ở chùa sao, bây giờ tôi cũng là người có công việc rồi, hừm”.

“Được lắm, tiếp tục cố gắng trở thành nhà báo nổi tiếng trên thế giới đi, tôi ngủ đây”.

Nói xong, Lục Hi đứng dậy đi lên tầng hai.

Ngày hôm sau.

Lúc Lục Hi xuống tầng, phát hiện Tần Lam đã không còn ở đây, chắc là được Vân Khả Thiên gọi đi rồi.

Lục Hi nghĩ về hành động gần đây của Vân Khả Thiên, cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng anh lại không nói ra được.

Đúng lúc đó, điện thoại của Lục Hi reo lên.

Sau khi nhận điện thoại xong, Lục Hi đã ăn sáng xong, vừa mới quay về tiệm tạp hóa đã có một quân nhân đang đợi anh.

Anh đi theo người quân nhân, ngồi trên một chiếc xe quân sự đi đến doanh trại đóng quân ở ngoại ô thành phố Tây Kinh, sau đó lên một chiếc trực thăng bay thẳng đến Thượng Kinh.

Trên máy bay trực thăng, tiếng ồn rất lớn, Lục Hi dứt khoát đóng chặt thính giác, ngủ một giấc.

Cũng không biết qua bao lâu, cảm thấy trực thăng đã hạ cánh, Lục Hi tỉnh lại.

Chỉ nhìn thấy nơi này là sơn cốc, xung quanh có doanh trại, vùng đất trống trung tâm có mười mấy người đàn ông cường tráng đang náo loạn ầm ĩ.

Lục Hi xuống trực thăng, lập tức có một quân nhân chạy tới khom người nói với Lục Hi: “Chào mừng giáo quan Lục đến đây, tôi là Tôn Chính Đức – chủ nhiệm khu căn cứ huấn luyện đặc biệt số tám mươi chín”.

“Chào anh”.

Lục Hi gật đầu, lên tiếng chào.

“Giáo quan Lục, anh đến ký túc xá của mình nghỉ ngơi trước đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK