Chương 155
Lục Hi bật cười, lấy một hòn đá tròn màu xanh từ bên trong ra rồi mang đi.
Lên tàu cao tốc, Lục Hi và Vân Khả Thiên đi thẳng đến thành phố Tây Kinh.
Trên đường đi, Vân Khả Thiên thắc mắc hỏi: “Anh Lục, anh cần hòn đá đó làm gì thế?”
“Không biết gì thì đừng nói”, Lục Hi mắng.
Vân Khả Thiên sầm mặt, tập trung lái xe.
Khi đi ngang qua, Lục Hi cảm nhận được bên trong hòn đá này có chứa một nguồn năng lượng mơ hồ, anh quan sát một lúc.
Bên trong hòn đá này đã có đá Chalcedony, chứa một nguồn năng lượng thiên nhiên, mặc dù không lớn nhưng đã có thể dùng để hiến tế. Dùng để đổi một bộ giáp chắc không thành vấn đề, chuyến này cũng coi như không tốn công vô ích.
Một lát sau, Vân Khả Thiên lại không nhịn được nói: “Lục Hi, chúng ta sắp xếp như thế, anh nghĩ chuyện này có ổn không?”
Nói đến vấn đề này, sắc mặt Lục Hi cũng trở nên nghiêm túc nói.
“Mọi chuyện đều do người làm nhưng, thành công phải trông vào ý trời. Tình cảm ấy mà, đó là thứ không thể cưỡng cầu, Lý Tú Quyên có thiện cảm với Trần Binh nhưng sức khỏe Trần Binh quả thật là rào cản, việc chúng ta có thể làm cũng chỉ được như thế”.
Lúc này điện thoại Lục Hi vang lên, anh cầm lên xem, là tin tức từ dark web.
Đọc đến hai chữ dark web, vẻ mặt Lục Hi trở nên thận trọng, bởi vì đây là một trang web cực kỳ bí ẩn.
Dark web – thế giới ngầm trên mạng Internet.
Có thể tìm được bất kỳ thông tin nào mình cần ở trong đó.
Hàng cấm của các quốc gia, thông tin sát thủ, máy bay, vũ khí đại pháo, cách liên lạc lính đánh thuê,… chỉ có thứ mình không nghĩ đến thôi chứ không có gì là dark web không có cả.
Nhưng dark web cũng không phải là nơi mà ai cũng có thể vào, chỉ có đạt đến thân phận nhất định mới nhận được lời mời của dark web, có tài khoản và mật khẩu của mình mới có thể vào.
Hơn nữa dark web là một thứ cực kỳ bí ẩn, không ai biết người sáng tạo ra nó là ai, trang web này được lập ra thế nào cứ như nó đột nhiên tồn tại như thế.
Bao nhiêu quốc gia muốn bắt được người sáng lập đứng đằng sau dark web, nhưng cho dù họ có dùng cách gì thì dark web vẫn tồn tại, chủ nhân của nó như hồn ma u ám, không thấy cũng không sờ được.
Đọc được tin này, Lục Hi cẩn trọng nhấn vào.
Nhưng kiểu phá dỡ bồi thường này bọn họ đâu có thể chấp nhận được, không nói bản thân bọn họ, chút tiền này còn không đủ để một mình Trần Binh sống tiếp.
Vì vậy lúc cưỡng chế phá dỡ, bố Trần Binh ra sức ngăn cản, vô tình bị máy xúc nghiền chết.
Nhà đầu tư bồi thường hai trăm ngàn, cũng không đem ra xét xử.
Trần Binh tàn tật vừa chăm sóc cho mẹ đau lòng sắp chết, vừa đi khắp nơi tố cáo, nhưng nhà đầu tư rõ ràng có lai lịch rất vững chắc.
Trần Binh tố cáo không có kết quả, hai trăm ngàn cũng cũng tiêu sạch, không còn cách nào khác, anh ta liền chạy đến thành phố Tây Kinh khiếu nại tố cáo.